Ừm, tôi yếu sinh lý. Tôi không thể lên giường với ai ngoài cô ấy!
Giọng anh nhàn nhạt điềm tĩnh, chỉ như thế đã khiến Tiết Nhu ngại đỏ mặt. Đám nam nhân kia cũng phải thầm khán phục. Ai đời bị gái nói như thế mà vẫn ung dung phản dame.
Nói đi cũng phải nói lại, lấy phải bà chằn lửa của khối thì việc nhường nhịn thế này cũng không có gì khó hiểu. Ngay cả việc bị vợ nói là yếu sinh lý cũng hết sức bình tĩnh đối đáp, xem ra giả gay cua gái tuy đỉnh thật nhưng cũng rất thiệt thòi.
Tiết Nhu khẽ lườm Lê Vy. Hên sao việc này bảy năm trước Khang biết rồi chứ không nó cũng giận cô cả ngày đấy.
Viễn Khang đưa mắt nhìn Lê Vy, Lê Vy đương nhiên nhìn ra đôi mắt cười nhạo của bọn trong lớp, nhìn ra sự chán ghét từ ánh mắt của Tiết Nhu, và cũng nhìn ra ánh mắt ảm đạm lạnh người của Viễn Khang.
Thoáng chốc cô ta trở thành trò cười rất mất mặt.
Viễn Khang quay sang mọi người:
- Chúng tôi có việc, cần về trước. Bữa ăn hôm nay có cần chia tiền không?
Một người trong đám đàn ông liền nói:
- Không, bữa ăn hôm nay Lê Vy đã giành trả tiền rồi. Các cậu cứ về đi.
Viễn Khang vốn định lấy tiền trả lại cô ta thì Tiết Nhu kéo anh ra ngoài. Cô nói nhỏ vào tai Khang:
- Cô ta mất hết sỉ diện rồi, anh trả tiền lại cô ta sẽ không thể ngẩng mặt lên nữa.
Thật ra nếu trả riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001419/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.