Hôm nay là một ngày rất đặc biệt.
Vừa là ngày họp lớp, vừa là sinh nhật của Khang.
Phải nài nỉ biết bao lâu anh mới chịu đến họp lớp. Tính ra mới đó đã ra trường bảy năm rồi. Trong bảy năm đó, trừ năm đầu tiên và năm nay thì những năm còn lại anh đều lấy lý do bận không đến.
Hôm tổ chức đám cưới cũng chẳng thông báo hay mời ai trong lớp. Còn nhớ khi đi học, người trong lớp một số thì nghĩ cô và anh yêu nhau, một số thì nghĩ cô và anh là tình chị em.
À ừm, Tiết Nhu cô không bác bỏ cái nào cả vì với cô cả hai đều đúng.
Yêu nhau ư? Không yêu thì cũng cưới rồi.
Tình chị em ư? Nhờ tình chị em đấy mà cô với Khang mới về chung một nhà.
Tóm lại là cả hai đều đúng!
- Mày đừng mặt mày cau có thế...
Tiết Nhu vừa đi vừa nhắc nhở Khang. Gì mà cứ nhíu mày suốt. Như ông cụ non vậy, đã ai làm gì đâu mà cứ nhăn mặt. Thật là muốn đánh cho một cái.
Viễn Khang nghe thấy thì thở dài cố gắng điều chỉnh lại sắc mặt. Hôm nay là sinh nhật anh, đáng lý cô phải ở nhà chuẩn bị món "quà" đặc biệt cho anh chứ sao lại bắt anh đến đây. Gặp lại cái đám này chúng sẽ chọc anh đến phát điên mất.
- Tao muốn về.
Tiết Nhu liếc mắt lườm lấy anh, cô đánh vào vai anh:
- Hôm nay sinh nhật mày mà. Đi chơi cũng đâu có sao.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001422/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.