- Dạ em chào mọi người, lâu quá rồi em mới gặp lại mọi người em nhớ mọi người lắm đó.
- Con bé này đi du lịch hay sao mà im hơi lặng tiếng thế hả?
- Dạ em về thăm gia đình, tại dưới đó có một số chuyện em cần phải giải quyết, em có một ít trái cây dưới quê cầm lên, em mời mọi người ăn lấy thảo nha.
Mọi người đang nói chuyện với nhau vui vẻ thì Lý Kim Bích ngão nghệ bước vào, mùi nước hoa quá nồng khiến ai nấy cũng cảm thấy rất khó chịu, thấy cô ta vào không ai dám ho he gì chỉ có thể lặng yên giải tán quay trở lại chỗ làm của mình.
- Đống trái cây bẩn thỉu này là của ai, tôi cho mấy người đem mấy thứ bẩn thỉu này vào đây chưa?
- Trưởng phòng Lý, trái cây này là em cầm dưới nhà lên biếu mọi người, hơn nữa trong phòng làm việc này của chúng ta có tủ lạnh để cất đô mà, cũng đâu có quy định nói rằng mang đồ ăn vào phòng phải hỏi qua ý kiến của chị.
- Con ranh này, mày dám trả treo với tao nữa hả, tao nói không được mang là không được mang, tao là bà Vương tương lai mà mày dám cãi lời tao sao?
Lý Kim Bích vừa gào hét vừa lao vào túm lấy tóc của Cố Thư Hân mà cấu xé, mọi người trong phòng thấy cô ta quá đáng như vậy cũng chạy lại phụ Thư Hân một tay, kéo cô ra khỏi con người điên không nói lý lẽ đó.
- Aaaaa…các người tạo phản hết rồi sao, sao dám bênh vực cho nó, hay các người chê công việc này làm lâu quá nên muốn đổi công việc mới.
- Trưởng phòng Lý, tôi thấy cô là có bệnh trong người cần đi khám để biết rõ bệnh gì mà chữa trị rồi đó, mới sáng sớm đến đây ai cũng vui vẻ mà từ khi cô bước vào làm rối hiện trạng của cả phòng lên vậy.
- Anh thì biết cái thá gì mà nói, ở đây tôi là trưởng còn anh chỉ là phó mà thôi, anh lấy tư cách gì mà đòi đứng đây nói chuyện với tôi bằng cái thái độ đó hả?
- Đúng chức vụ của tôi chỉ là phó, nhưng tôi vẫn có quyền quyết định tất cả khi cô không có mặt ở đây và hơn nữa nếu nói về năng lực làm việc thì tôi hơn cô gấp trăm ngàn lần, cô đừng ỷ mình đeo bám được chủ tịch rồi ở đây mà lên mặt.
- Có chuyện gì mà nhắc tới tôi.
Cuộc cãi cọ đang căng thẳng thì có tiếng nói phát ra từ phía cửa phòng làm việc, nhìn ra thì thấy chủ tịch đang đứng ở đó khiến ai nấy cũng rúm ró người lại, họ nghĩ rằng chủ tịch xuống đây để trừng phạt họ vì đã xúm lại bắt nạt Lý Kim Bích.
- Anh à, anh xem bọn họ ỷ đông ức hiếp em, con đánh em nữa…hic…hic…
Lý Kim Bích thấy Vương Hàn Trạch tới liền nặn ra vài giọt nước mắt cá sấu để ăn vạ với hắn, vẻ mặt nũng nịu cứ làm như mình là nạn nhân thấy mà chướng mắt những người xung quanh.
- Có chuyện gì? Mới đó mà đã kiếm chuyện để gây náo nhiệt rồi sao?
- Dạ thưa chủ tịch…
- Tôi không hỏi cậu, tôi hỏi Cố Thư Hân.
Cố Thư Hân nãy giờ không lên tiếng, cô biết hắn xuống đây để xem Lý Kim Bích hành cô như thế nào để cho bõ tức chuyện sáng nay ấy mà, chứ chuyện gì xảy ra trong cái tập đoàn này mà qua mắt được hắn cơ chứ, còn bày đặt giả bộ hỏi, đã vậy tôi sẽ cho mấy người biết mặt, xem mấy người xử lí như thế nào.
- Thưa chủ tịch, sáng nay tôi có cầm ít trái cây từ nhà lên để mời mọi người trong phòng, không hiểu sao trưởng phòng Lý lại chửi tôi và lao vào đánh tôi chỉ vì tôi mang chúng vào, hơn nữa trong quy định của phòng không cấm nhân viên mang đồ ăn vào vì trong phòng có chỗ để đựng.
- Vậy xin hỏi chủ tịch tôi nên đòi công bằng ở đâu cho bản thân tôi, khi mà có một người quản lý vô duyên vô cớ sinh sự như vậy, nếu tôi nhớ không nhầm thì trước khi vào tập đoàn tôi có tìm hiểu thì Vương Gia sẽ không để nhân viên của mình chịu thiệt thòi khi làm việc ở đây.
Vương Hàn Trạch nhìn thẳng vào Cố Thư Hân để nghe cô nói về sự việc, cô thật sự rất khác dám bật lại Lý Kim Bích như vạy mà không sợ ả trả thù cá nhân, hơn nữa giờ còn lại đá kháy dồn hết về phía anh để anh giải quyết như vậy.
- Đúng cô nói rất đúng, cô sẽ không phải chịu thiệt thòi khi mà làm cho Vương Gia và ai có lỗi sẽ bị trừng phạt, bắt đầu từ bây giờ Lý Kim Bích sẽ bị gián chúc xuống làm nhân viên của phòng kế hoạch chứ không được làm trên bộ phận thiết kế nữa.
- Phó phòng Lăng sẽ lên làm trưởng phòng thiết kế, còn về Cố Thư Hân sẽ lên làm thư ký riêng cho tôi, trợ lý Lâm làm bản báo cáo rồi thông báo cho mọi người biết nguồn nhân sự mới đã được thay đổi để họ thay đổi lương bổng cho phù hợp.
- Vâng thưa chủ tịch. Truyện Dị Giới
Trợ lý Lâm đi ra ngoài làm theo lời căn dặn của Vương Hàn Trạch, sau đó hắn kéo Cố Thư Hân về phòng làm việc của mình còn những người con lại ai làm việc nấy của mình, mọi người ai nấy cũng hết sức sốc khi nghe tin Cố Thư Hân lên làm thư ký, trước nay chưa từng có trường hợp đặc biệt này và họ cũng vui mừng khi mà phòng mất đi một thứ sinh sự vô lý.
- Buông tay tôi ra, Vương Hàn Trạch anh là bị điếc sao hả…á…
Vương Hàn Trạch kéo cô vào phòng làm việc khoá trái cửa lại, anh ném mạnh cô lên chiếc sofa gần đó khiến cô bị đau mà kêu lên, cũng may cái ghế nó mềm chứ không chắc gãy xương cô quá.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]