- Nàng ăn cơm chưa? Có cần phòng bếp làm chuẩn bị thêm không?
La Á hỏi Ám Tương.
Ám Tương tắc thì cười hắc hắc, nói:
- Muội sớm đã ăn rồi.
Sau đó quay đầu lại nhìn về phía Lâm Dịch, dò hỏi:
- Mấy năm nay ngươi chạy tới địa phương nào? Cũng không biết tìm ta và La Á.
Lâm Dịch cười cười, sau đó nói:
- Chỉ là tùy tiện du lịch đại lục một phen, không có gì đáng nói.
Lập tức, ba người vui vẻ rãnh rỗi hàn huyên.
Không thể không nói, ba năm không gặp, Ám Tương tựa hồ càng trổ mã, đôi mắt to sáng ngời như ngọc, khuôn mặt trái xoan thanh tú phối hợp với mái tóc dài mềm mại, lộ vẻ rất là ôn nhu, nhưng nhìn phong cách nàng nói chuyện, không thể nghi ngờ gì lại hiển lộ bản tính của nàng.
Nói chuyện phiếm một hồi thì trời đã về khuya, La Á cũng không nói chuyện mình và Lâm Dịch đi lưu ngân khoáng mạch cho Ám Tương nghe, đã quyết định gạt nàng, dĩ nhiên là dấu diếm triệt để rồi.
- Đúng rồi, Tương Tương, ngày mai huynh ra ngoài một thời gian ngắn, muội ở nhà một mình, không có vấn đề gì chứ?
La Á giống như đột nhiên nghĩ đến mà hỏi thăm.
- Huynh muốn đi công tác? n, đi a. Huynh đi đi, cẩn thận một chút.
Ám Tương nghe xong có chút nhíu mày, nhưng sau đó vẫn gật đầu nói ra, trên thực tế, từ sau khi La Á trở thành môn chủ thành Ô Mộc, hắn thường xuyên đi nơi khác công tác, Ám Tương cũng đã quen, lập tức không cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453548/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.