Chương trước
Chương sau
Liên tục bạo kích

Thời gian 1 phút nó dài không dài, nói ngắn không ngắn.

Đối với dạng cao thủ như Diệp Hạo thì cũng không khác gì nhau, bởi vì tu sĩ dám đánh chủ ý vào Lệnh bài của Diệp Hạo không chết cũng bị thương, còn với những tu sĩ khác thì một ngày bằng một năm, bọn họ một bên ngăn cản tu sĩ cướp đọa lệnh bài, một bên mong mỏi chờ đợi 1 phút kết thúc.

Kiên trì!

Chỉ cần kiên trì 1 phút là được.

Thời điểm tiếng chuông vang tu sĩ giữa sân không hẹn mà cùng ngừng lại.

Không ai dám vi phạm ý nguyện của sứ giả Tiên Đình.

- Những ai có Lệnh bài cầm Lệnh bài tiến về Chủ Thành.

Sứ giả Tiên Đình nói đến đây từ Chủ Thành xuất hiện bốn cây cầu như bạch ngọc nối đến bốn tòa Vệ Thành.

Đám người Diệp Hạo vừa mới đi đến trên cầu ngọc đã nghe được một thanh âm kinh hỉ.

- Hoàng Nhi, ngươi cũng lấy được Lệnh bài sao?

Lại là Dư Mẫn Nhi chạy tới.

Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu nói.

- May mắn thôi.

- Hi vọng chúng ta có thể xông đến top 1000.

Dư Mẫn Nhi nhẹ giọng nói.

Nghe được Dư Mẫn Nhi nói vậy khóe miệng tu sĩ Đông Tiên Điện không khỏi kéo lên.

Top 1000?

Top 1000 đều không thành vấn đề được chưa?

Bất quá bọn họ cũng hiểu Hoàng Hoàng Nhi nhất định quá vô danh, nếu không Dư Mẫn Nhi không có khả năng nói ra lời này.

Đợi đến lúc tu sĩ bốn tòa Vệ Thành đều đi tới Chủ Thành đạo thân ảnh cao lớn kia cũng chính là sứ giả Tiên Đình vung tay lên giữa không trung liền xuất hiện một gốc cổ thụ to lớn.

Gốc cổ thụ đạt đến vạn trượng.

Từng đạo như thiển điện thỉnh thoảng ở bên cạch gốc cổ thụ nổ vang.

- Đây là Lôi Kiếp Thụ.

Sứ giả Tiên Đình quét mắt toàn trường nói.

- Các ngươi có thời gian 1 canh giờ để chỉnh đốn sau đó phải tiến lên, ta sẽ dựa theo cự ly từ đó chọn ra 1000 tên, nói cách khác sau 1000 tên ấy toàn bộ đều đào thải khỏi cục, các ngươi căn bản không có tư cách tham gia Tranh Bá Tái.

- Trong quá trình leo lên bất luận tu sĩ nào đều không được xuất thủ cũng như viện thủ.

- Tốt, cứ như vậy đi.

Sứ giả Tiên Đinh nói đến đây tu sĩ phía dưới liền sôi trào.

Bọn họ bây giờ mới ý thức được tại sao lúc cướp đoạt Lệnh bài sứ giả Tiên Đình lại cho phép viện thủ.

Bởi vì khảo nghiệm thứ hai ngươi sẽ lộ nguyên hình ra.

Không có thực lực cuối cùng sẽ bị đào thải.

Rất nhiều tu sĩ ai cũng than thở khiến nhưng Ma Da kinh ngạc là thần sắc Sở Kiều Kiều cùng Bạch Thược tựa hồ không có gì biến hóa.

- Bạch Thược, ngươi không lo lắng sao?

- Ta lo lắng cái gì?

Bạch Thược nghi ngờ hỏi.

- Ngươi không lo lắng bị đào thải à?

- Ta sẽ không bị đào thải.

Nghe được Bạch Thược trả lời khóe miệng Ma Da gật một cái nói.

- Tình huống trước mắt nếu không có thực lực 22 chuyển trở lên căn bản không có khả năng tiến vào top 1000.

- Ta biết rõ a.

- Ngươi biết rõ vậy mà ngươi còn không lo lắng?

- Không lo lắng a.

Ma Da im lặng nói.

- Nếu ta không nhầm thì ngươi 20 chuyển đúng không?

- Người nào nói cho ngươi biết ta 20 chuyển?

- Trước khi đến đây ngươi ở Đông Tiên Điện là 20 chuyển a.

Trái tim Ma Da bỗng nhiên đập mạnh, bởi vì hắn có một loại dự cảm không lành.

- Ta ẩn dấu thực lực.

Bạch Thược đương nhiên không nói ở trong ba ngày mình liên tục tăng lên ba cảnh giới.

- Vậy tu vi hiện ngươi là bao nhiêu?

- Cao hơn ngươi.

Nói xong câu này Bạch Thược lại tăng thêm một câu.

- Rất nhiều.

Ma Da cảm thấy mình nhận lấy tổn thương.

Đả kích rất nghiêm trọng.

Thiên Hành kinh nghi nhìn Bạch Thược nói.

- Ngươi sẽ không phải tới 23 chuyển đấy chứ?

Chỉ có đạt cảnh giới này Bạch Thược mới có tự tin lọt vào top 1000.

- Đúng vậy.

Bạch Thược cười nhẹ gật đầu.

Nghe vậy Thiên Hành hít vào một ngụm khí lạnh.

Thiên Hành vẫn luôn cảm thấy tu vi Bạch Thược còn lâu mới bằng bản thân, hiện tại mới bi ai phát hiện tu vi Bạch Thược đã trên chính mình.

Cái này không thể nghi ngờ là một đả kích vô cùng lớn.

Sắc mặt Đan Phương, Hồng Trạch cũng thay đổi, cho tới nay bọn đều tự xưng là bậc trưởng bối, bọn họ cảm thấy Bạch Thược muốn đuổi theo bọn họ không có vài chục năm căn bản không có khả năng. Nhưng từ tình huống hiện tại chỉ sợ qua một năm nửa năm người ta đã có thể đuổi theo.

Bạch Thược một khi đã đuổi kịp mà nói bọn họ cũng không còn cơ hội nghiền ép.

- Làm nữa ngày ba chúng ta đánh xì dầu a.

Ma Da cười khổ nói.

Sở Kiều Kiều lườm Ma Da một cái nói.

- Nói người nào đánh xì dầu vậy?

Ma Da không khỏi trừng lớn hai mắt nói.

- Ngươi… sẽ không phải cũng ẩn giấu thực lực đấy chứ?

- Ngươi cảm thấy ai cũng giống như ngươi hận không thể để toàn bộ thiên hạ biết rõ thực lực của mình sao?

Sở Kiều Kiều hừ lạnh nói.

Từ lúc Sở Kiều Kiều đạt 24 chuyển cũng đã không để Ma Da cùng Thiên Hành ở trong mắt, Sở Kiều Kiều tự tin có Diệp Hạo cung cấp Tinh Huyết tăng lên tới 27 chuyển cũng không có vấn đề gì, hơn nữa bản thân hoàn toàn trong một năm là đạt đến tình trạng này.

Sắc mặt Ma Da không khỏi đỏ lên.

Trước đó Ma Da ỷ vào tu vi mình có thể ở trước mặt Sở Kiều Kiều khoe khoang, thế nhưng hiện tại rõ ràng tu vi Sở Kiều Kiều đã vượt qua mình, như vậy bản thân cũng không còn thứ gì để khoe nữa.

Biến thái!

Đây cũng là suy nghĩ trong nội tâm Ma Da.

Bất quá chợt Ma Da nhìn về phía Diệp Hạo.

Muốn nói biến thái nhất vẫn là Diệp Hạo a!

Diệp Hạo đi tới Đông Tiên Điện mới bao lâu a? Ngay cả Chung Thần Tú còn kém hơn.

1 canh giờ sau tu sĩ bên trong Chủ Thành không hẹn mà cùng đứng lên, theo lấy những tu sĩ này đi đến Lôi Kiếp Thụ liền khiếp sợ phát hiện … không gian bốn phía Lôi Kiếp Thụ có lực lượng thần bí, cỗ lực lượng này có năng lực cấm chế phi hành.

Nói cách khác bọn họ muốn đi lên thì phải trèo lên gốc Lôi Kiếp Thụ này.

Gốc này Lôi Kiếp Thụ cực lớn.

Bởi vậy dù là 4000 tên Tu Sĩ đồng thời leo lên cũng sẽ không ảnh hưởng đến hai bên.

Lúc hai tay Diệp Hạo đụng đến Lôi Kiếp Thụ liền cảm thấy lực lượng tê liệt nhàn nhạt, mà Diệp Hạo càng leo lên cao cảm giác tê liệt ngày càng mạnh hơn, Diệp Hạo tức khắc hiểu tại sao sứ giả Tiên Đình lại dựa vào khoảng cánh mà đánh giá.

Kỳ thật phân đoạn cuối cùng là khảo nghiệm tu vi nhục thân.

Tu vi nhục thân ngươi càng mạnh, ngươi leo lên càng cao.

Ngay lúc Diệp Hạo đang leo lên một thanh âm già nua vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Tiểu tử, có cơ duyên ngươi muốn lấy không?

- Cơ duyên gì?

Nghe được Khí Linh truyền âm Diệp Hạo lập tức hỏi.

- Gốc Lôi Kiếp Thụ đã trả qua 10 vạn năm Lôi Kiếp, ở vị trí thụ tâm ngưng kết một đạo Lôi Kiếp Chi Lực, Lôi Kiếp Chi Lực này cho dù là Tiên Tôn đều có thể làm trọng thương.

Khí Linh bình tĩnh nói ra.

- Ta có thể dùng Lôi Kiếp này để rèn luyện nhục thân của ta sao?

Diệp Hạo trầm ngâm một cái hỏi.

- Ngươi cũng đã tu thành Vô Thượng Bảo Thể, ngươi còn rèn luyện cái quần gì?

Khí Linh tức giận nói

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

- Ta còn có hàng tỉ Huyệt Khiếu chưa bổ sung a.

- Bao nhiêu Huyệt Khiếu?

- Hàng tỉ Huyệt Khiếu.

- Để ta nhìn xem.

Khí Linh nói đến đây liền kiểm tra thân thể của Diệp Hạo, không kiểm tra thì thôi, khi kiểm tra tới Khí Linh cũng phải choáng váng, giây lát sau trong giọng nói cũng tràn đầy rung động nói.

- Ngươi mẹ hắn thật đúng là hàng tỉ Huyệt Khiếu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.