Chương trước
Chương sau
Át chủ bài Tiên Tôn cấp

Hàng tỉ Hyệt Khiếu.

Dù Khí Linh có kiến thức rộng lớn nhưng không hề nghe qua có người nào lại có nhiều Huyệt Khiếu như vậy.

Cái này căn bản vượt qua sự hiểu biết của Khí Linh.

Bất quá Khí Linh hiểu nếu Diệp Hạo lấp đầy hàng tỉ Huyệt Khiếu này tu vi nhục thân Diệp Hạo sẽ đi đến cấp độ trước đó chưa từng có.

Nghĩ tới đây trong mắt Khí Linh lộ ra nồng đậm chờ mong.

Bởi vì Khí Linh ý thức được chỉ cần Diệp Hạo trưởng thành sẽ siêu việt hơn cả chủ nhân hắn.

- Thiên Địa Lôi Đình quả thật có thể tôi luyện thân thể, bất quá đối với ngươi lại vô dụng.

Khí Linh nói khẽ.

- Ngươi muốn tăng lên phải tìm tới huyết dịch Tiên Vương.

- Cổ Chiến Trường thì sao?

- Ta khuyên ngươi vẫn không nên đánh chủ ý tới Cổ Chiến Trường.

- Cổ Chiến Trường cho dù là chủ nhân ta đều vô cùng kiêng kỵ.

- Đến lúc đó rồi nói sau.

Diệp Hạo không tiếp tục vấn đề này mà nói.

- Làm sao để thu về Lôi Kiếp Chi Lực?

- Ngươi cứ đi vào trung tâm cây trước rồi dừng lại, ta sẽ giúp ngươi lấy Lôi Kiếp Chi Lực ra.

Khí Linh trả lời.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu.

Sau một khắc Diệp Hạo như một con khỉ vượt qua từng tu sĩ, lúc thân ảnh Diệp Hạo vượt qua Lãnh Hàn Nguyệt tu sĩ hai người đều ngơ ngẩn.

- Sao tốc độ của hắn lại nhanh như vậy?

Dư Mẫn Nhi giật mình nói.

- Chẳng lẽ hắn ẩn giấu sao?

Lãnh Hàn Nguyệt lẩm bẩm nói.

- Ta không tin hắn có thể luôn bảo trì tốc độ này.

Hùng Đại nhếch miệng nói.

Hùng Đại vẫn có chú khinh thường Diệp Hạo.

Nếu không cũng sẽ không khiến Lãnh Hàn Tuyết ra mặt.

Không qua bao lâu Hùng Đại liền nhếch miệng nở nụ cười.

- Ngươi nhìn xem, cái gia hỏa này đã dừng lại rồi.

Diệp Hạo thật đúng đã ngừng lại.

Bởi vì Diệp Hạo đã đứng vào trung tâm của Lôi Kiếp Thụ.

- Không ngờ tới lại có đứa ngu lúc này náo động.

Huyết Âm Cuồng Đao Mẫn Dận Danh lườm Diệp Hạo một cái rồi cũng không còn chú ý.

Lãnh Hàn Nguyệt cũng hơi lắc đầu.

Trong lòng Lãnh Hàn Nguyệt nhận định trước đó Diệp Hạo leo nhanh như vậy là để tranh thủ ánh mắt của đám người.

Có thực lực thì làm vậy cũng không có vấn đề gì, nhưng Diệp Hạo làm gì có thực lực đó.

Qua một đoạn thời gian từ tu sĩ vượt qua Diệp Hạo, lúc này đám người Chung Thần Tú đến bên người Diệp Hạo, Hoàng Hoàng Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Sao không đi?

- Các ngươi đi trước đi.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Hoàng Hoàng Nhi nói.

Hoàng Hoàng Nhi lập tức ý thức được chỉ sợ Diệp Hạo ở đây đã phát hiện cơ duyên.

- Được, vậy ngươi nhớ chú ý thời gian, đừng để cuối cùng bị đào thải.

Hoàng Hoàng Nhi nhắc nhở Diệp Hạo một cái liền leo lên phía trên.

Đám người Chung Thần Tú nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một cái.

Bọn họ đương nhiên không tin Diệp Hạo không có khí lực, vấn đề là ở đây có thể có cơ duyên gì đây?

Không nghĩ ra, bọn họ không chờ Diệp Hạo mà là tiếp tục leo lên phía trên.

Theo lấy thời gian dần qua Diệp Hạo phát hiện bản thân cũng đã bị bỏ xa rất nhiều.

- Tiền bối, ngươi có thể nhanh hơn một chút được không?

- Gốc Lôi Kiếp Trụ này thế nhưng là bảo mệnh Pháp bảo của sứ giả Tiên Đình kia, nếu không ta muốn rút Lôi Kiếp Chi Lực còn không phải chỉ cần vài phút a.

Khí Linh tức giận nói.

- Ngươi cho rằng giấu giếm đều đơn giản sao?

Bây giờ Diệp Hạo mới ý thức được độ khó của chuyện này.

Bản Mệnh Pháp Bảo là gì?

Chính là tâm thần tương liên cùng bản thân a.

Muốn thần không biết quỷ không hay động vào bảo mệnh Pháp Bảo há là một chuyện dễ dàng?

- Tiền bối, kéo ra Lôi Kiếp Chi Lực có ảnh hưởng gì tới Pháp Bảo này hay không?

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm hỏi.

- Đối với kiện Pháp Bảo này khẳng định là có ảnh hưởng, bất quá đối với sứ giả Tiên Đình lại là có lợi.

Khí Linh trả lời.

- Tới bây giờ sứ giả Tiên Đình cũng chưa chưởng khống được nó, kỳ thật chính là bởi vì Lôi Kiếp Chi Lực này cản trở cơ duyên.

Không phải tất yếu Diệp Hạo cũng không nguyện ý cướp đoạt cơ duyên của kẻ khác.

Mà cứ như vậy trôi qua nửa canh giờ sau thanh âm sứ giả Tiên Đình ở giữa không trung vang lên.

- Thời gian còn mười cái hô hấp, bởi vậy bây giờ cũng đừng ở lại.

Diệp Hạo nghe được như thế không khỏi hỏi.

- Còn thời gian bao lâu?

- Sáu cái hô hấp.

Khẩn trương trên mặt Diệp Hạo không khỏi giãn ra.

Sáu cái hô hấp mà nói bản thân hắn còn thời gian bốn cái hô hấp để có thể leo lên.

Hoàng Hoàng Nhi cùng đệ tử Đông Tiên Điện đều không tiếp tục leo trèo, bất quá vị trí bọn họ bảo lưu ở tầm 800, dù lúc này có một vài đệ tử không ngừng leo trèo nhưng muốn đột phá chỗ này cũng không hề dễ dàng.

- Diệp Hạo.

Bạch Thược căng thẳng nói.

- Diệp Hạo, đang làm cái gì?

Chung Thần Tú cũng đầy sốt ruột.

Bởi vì vị trí của Diệp Hạo đang ở hơn 2000 tên a.

Diệp Hạo nếu cứ tiếp tục bất động thì không còn cơ hội.

- Được rồi.

Theo lấy âm thanh Khí Linh vừa rơi xuống thân hình Diệp Hạo như thiển điện trong nháy mắt leo lên phía trên.

Sau một cái hô hấp thân hình Diệp Hạo đã xuất hiện ở xếp hạng 1800.

Hai cái hô hấp thân hình Diệp Hạo ở hạng 1400.

Sau ba cái hô hấp thân hình Diệp Hạo đã xuất hiện ở xếp hạng 920.

Sau bốn cái hô hấp thân hình Diệp Hạo xuất hiện ở bên người Hoàng Hoàng Nhi.

Đúng lúc này từng tu sĩ giống như sủi cảo từ trên Lôi Kiếp Thụ rơi xuống, bọn họ thét lên rất nhanh liền phát hiện bản thân xuất hiện ở bốn tòa Vệ Thành.

- Bị đào thải.

- Ta nhớ ta là 1000 danh kia mà.

- Ta 22 chuyển cũng bị đào thải?

- Ta thế nhưng là đệ nhất chân truyền của Tông Môn a.

- Mẹ hắn ngay cả một người cũng không có tên trong danh sách, như vậy làm gì có mặt mũi mà về Tông Môn đây?

- Ai nói không phải đây?

...

Mà top 1000 tu sĩ chuyển tới một tòa không gian to lớn.

Bên trong tòa không gian có 500 lôi đài.

Bốn phía lôi một đống chỗ ngồi.

- Hiện tại các ngươi dựa theo thứ tự đăng kí thông tin của các ngươi.

Sứ giả Tiên Đình chỉ một người mặt hắc bào lão giả nói.

Ngay lúc đám người Diệp Hạo đăng kí thông tin trong hội trường xuất hiện từng bóng người.

Những thân ảnh này đều là cường giả Tiên Chủ cảnh.

Rất nhanh Diệp Hạo đã thấy Mộc Nhã.

Thông qua Mộc Nhã đám người Diệp Hạo mới biết được cường giả Tiên Chủ cảnh có thể miễn phí đi vào trong hội trường quan sát, còn về những tu sĩ dưới Tiên Chủ cảnh thì cần phải mua vé vào cửa, nghe nói mỗi một tấm vé vào đều có giá cao không hợp lẽ thường.

Bất quá những điều ấy không hề liên quan đến Diệp Hạo.

- Vừa nãy ngươi có chuyện gì vậy?

Hoàng Hoàng Nhi đụng Diệp Hạo một cái truyền âm nói.

- Chiếm được một át chủ bài.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

Trong mắt Hoàng Hoàng Nhi lộ ra kinh sợ.

Hoàng Hoàng Nhi thế như biết rõ Diệp Hạo nắm giữ Không Gian Tạo Hóa, nói cách khác Tiên Chủ cảnh cũng rất khó có thể làm tổn thương hắn, bởi vậy át chủ bài trong miệng Diệp Hạo khẳng định không phải cấp Tiên Chủ.

Như vậy đáp án vô cùng sống động.

Át chủ bài Tiên Tôn cấp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.