Chương trước
Chương sau
Sơ lộ phong mang

- Liệt Hỏa Tông Dương Quyền, Trịnh Khải, Hồ Anh.

Lúc nhìn thấy rõ thân ảnh của ba người sắc mặt Thiên Hành trầm xuống.

- Rất khó đối phó sao?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Dương Quyền là người đứng đầu một thế hệ cao thủ, chỉ sợ tu vi đã ở 26 chuyển, tu vi của Trịnh Khải cùng Hồ Anh đều sàn sàn như ta.

Thiên Hành trầm giọng nói.

- Hoàng Nhi, giao cho ngươi.

Diệp Hạo nhìn Hoàng Nhi nói.

Hoàng Hoàng Nhi khẽ mỉm cười nói.

- Các ngươi muốn tự mình đi hay là để chúng ta tiễn các ngươi đi đây?

- Ngươi không phải là đệ tử Đông Tiên Điện a?

Dương Quyền cau mày nói.

Dương Quyền không tùy tiện động thủ.

Sau khi nghe Dương Quyền giới thiệu Hoàng Hoàng Nhi vẫn còn dám nói như vậy với bọn họ, nếu không có chút tài năng ai mà tin?

- Có vẻ các ngươi cũng đã ra quyết định.

Hoàng Hoàng Nhi nói đến đây bàn tay đẩy về phía trước, năng lượng cuồn cuộn như nước thủy triều hóa thành một phương cổ chung, ngay lúc tiếng chuông vang lên ba người phun ra máu tươi, thân thể vô lực ngã về phía sau.

Trong mắt Thiên Hành lộ ra vẻ chấn kinh.

Kỳ thật giờ khắc này đâu chỉ mỗi mình Thiên Hành chấn kinh, tu sĩ quan sát chiến đấu ở nơi xa cũng như thế.

Bởi vì ngay lúc tu sĩ Liệt Hỏa Tông ngăn cản Diệp Hạo cao thủ Thiên Ma Vực,Thiên Triệt Vực, Cửu Dương Vực cũng đồng thời nhao nhao chặn đường các cao thủ Đông Tiên Điện khác.

Chỉ là không ai ngờ đến vốn cao thủ Liệt Hỏa Tông vô cùng chắc chắn nhưng ngay cả một kích của Hoàng Hoàng Nhi đều không thể ngăn cản được.

Ngay lúc Cổ Chung bức lui đồng thời ba tên tu sĩ Liệt Hỏa Tông Cổ Chung cắt ngang bầu trời xuất hiện bên người Ma Da.

Chung Minh vang lên, kéo dài không dứt.

Mấy tu sĩ vây quanh Ma Da cũng bị sóng âm làm trọng thương, tiếp lấy cổ chung xuất hiện bên người Đan Phương cùng Hồng Trạch, đợi đến lúc giải cứu được hai người năng lượng trong Cổ Chung vì tiêu hao hết mà biến mất.

Lúc này ở trong vòng vây chỉ còn Chung Thần Tú cùng Hoàng Lỵ.

Bất quá thực lực hai vị này đều cực kỳ cường đại.

Trong thời gian ngắn cũng không thể nguy hiểm đến tính mạng.

Đúng lúc này sau lưng Bạch Thược xuất hiện một tia ba động, tiếp lấy một cây chủy thủ đang chuẩn bị đâm tới sau lưng nàng, Bạch Thược lại hồn nhiên không phát hiện ra mà vẫn nhìn về phía trước như cũ. Ngay lúc chủy thủ sắp đâu vào Bạch Thược, một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy cánh tay hắn.

Sắc mặt thích khách hoàn toàn thay đổi.

Hắn không ngờ tới nạp ảnh tiền hành bản thân vẫn bị phát hiện như cũ.

Thích khách biết một kích bất thành, lập tức trốn ra xa ngàn dặm.

Vấn đề là Diệp Hạo đang nắm cổ tay thích khách a.

Hắn muốn chạy cũng không được.

Lúc này bên trong ống tay áo hắn rơi xuống một cây chủy thủ, trên chủy thủ hiện ra quang trạch lam sắc, hắn nắm trong tay vạch về phía cổ của Diệp Hạo.

Trên chủy thủ thoa độc dược kiến huyết phong hầu, chỉ cần trầy da một chút là Diệp Hạo coi như xong.

Răng rắc!

Ngay lúc chủy thủ trong tay vạch đến nửa đường cổ tay kia đang bị Diệp Hạo nắm bóp gãy.

Thích khách hít một ngụm khí lạnh đồng thời trong mắt lộ ra tia quyết tâm.

Tốc độ hắn chỉ dừng một chút, ngay lập tức vạch tới Diệp Hạo.

Trong mắt Diệp Hạo lóe lên một đạo hàn quang.

- Tự tìm đường chết.

Một quyền của Diệp Hạo đánh vào ngực thích khách.

Tốc độ Diệp Hạo vô cùng nhanh.

Lúc một quyền rơi xuống thân thể thích khách bịch một tiếng nổ tung.

- Hạng người giấu đầu lòi đuôi.

Diệp Hạo nói đến đây trong tay xuất hiện một chuôi Tiên Kiếm chém về phía trước vài đạo kiếm quang rồi thu kiếm vào vỏ.

Sau một khắc bốn thân ảnh mặc hắc bào âm thầm rơi xuống, có thể thấy rõ trái tim bọn họ đã bị xuyên thủng, hơn nữa trên mặt bọn họ còn toát ra hoảng sợ.

- Sát thủ Thập Bát Lâu.

- Tất cả đều vẫn lạc.

- Tiểu tử kia là ai?

- Tu sĩ vẫn lạc còn bao gồm một lâu tử 27 chuyển a.

- Tu vi vị này chí ít cũng phải 27 chuyển trở lên.

- Tình huống có biến.

- Rút lui.

Cao thủ Thiên Ma vực vây quanh Chung Thần Tú cùng Hoàng Lỵ nhìn thấy tình huống này nhao nhao muốn rời đi.

Bên cạnh Chung Thần Tú đột nhiên xuất hiên Hoàng Hoàng Nhi đã khiến bọn họ thoái ý manh động, lại càng không cần phải nói đến còn xuất hiện thêm một ngươi so với Hoàng Hoàng Nhi càng mạnh hơn.

- Hiện tại muốn rút lui có phải đã chậm không?

Diệp Hạo nói đến đây kết pháp ấn đánh ra Họa Địa Vi Lao về phía đám người Thiên Ma Vực.

Các cao thủ đang giằng co với Chung Thần Tú đều bị bao vây.

Không thể động đậy.

- Cơ hội.

Chung Thần Tú ý thức được điềm ấy liền hóa thành một đạo tàn ảnh lôi đình, đợi đến lúc Chung Thần Tú xuất hiện sau lưng các cao thủ mà mình đang giằng co, trong mắt các cao thủ toát ra nồng đậm không cam lòng.

Hắn đến đây là để đại triển quyền cước.

Ai có thể ngờ cứ như vậy mà vẫn lạc tại đây?

Ngay cả Tranh Bá còn chưa tham gia.

Không cam tâm a!

Thế nhưng không can tâm thì làm được gì?

Sinh mệnh lực biến mất khiến cho khung cảnh trước mắt hắn bắt đầu dần dần mơ hồ, cuối cùng vẫn phải nhắm lại hai con mắt.

Chung Thần Tú xuất thủ Hoàng Lỵ cùng đệ tử Đông Tiên Điện cũng đều rối rít xuất thủ, chỉ vài hơi thở sau đệ tử ba vực bị Diệp Hạo vây khống hoàn toàn đều vẫn lạc.

Đợi đến lúc bình phục đám người Chung Thần Tú mới ý thức được bản thân mới làm một chuyện vô cùng huy hoàng.

Phải biết bọ họ chém giết tinh anh tam vực có thể là người cầm quyền tương lai của tam vực a.

Thế nhưng hiện tại toàn bộ đều bị giết hết.

Lúc này bọn họ không tự chủ mà nhìn về Diệp Hạo đang vô cùng bình tĩnh

Cho dù đồ đần cũng biết rõ Diệp Hạo nhất định là cao thủ tuyệt thế, nếu không Diệp Hạo làm sao có thể đồng thời vây khống nhiều cao thủ như thế.

Họa Địa Vi Lao, Chung Thần Tú cũng biết dùng.

Nhưng ngay cả cao thủ đồng cấp Chung Thần Tú cũng chưa chắc có thể vây được, bởi vì trong tay cao thủ đồng cấp bậc làm sao lại không có thần thông mạnh mẽ được.

Nhưng Diệp Hạo lại vây khống những cao thủ kia khiến bọn họ ngay cả phản kháng cũng không thể.

Cái này nói rõ cái gì?

Cái này nói rõ thực lực Diệp Hạo nghiền ép những cao thủ này.

Đám người Chung Thần Tú nghĩ tới đây ánh mắt nhìn Diệp Hạo tràn đầy hoảng sợ.

Lúc này bọn họ cuối cùng cũng hiểu tại sao Mộc Nhã lại nói Diệp Hạo chính là đệ tử kiệt xuất nhất Đông Tiên Điện, bọn họ cũng hiểu tại sao Điện Chủ Đông Tiên Điện Hoàng Phủ Kiếm lại ở trước mắt mọi người mà cầu khẩn Diệp Hạo.

Thật sự Diệp Hạo quá kinh diễm.

Kinh diễm vượt qua cả tưởng tượng của bọn họ.

Theo lý thuyết Diệp Hạo đến đây tham gia Đông Vực Tranh Bá Tái chỉ là đánh xì dầu.

Thế nhưng hiện tại ai còn dám nói Diệp Hạo đánh xì dầu đây.

Ma Da khiếp sợ nhìn Diệp Hạo đồng thời còn có chút kinh hoảng.

Bởi vì huynh đệ ẩn nhân hắn đã từng nhằm vào Diệp Hạo, ngay cả bản thân Ma Da cũng từng như vậy. Ban đầu Ma Da nghĩ Diệp Hạo phải cần vài năm mới có thể đuổi kịp mình, ai mà ngờ được Diệp Hạo đã ném mình ở sau lưng từ lâu.

Đắc tội với một cao thủ tiềm lực vô hạn thì khác gì tự tìm đường chết đây?

Ánh mắt Mộc Nhã vẫn luôn chú mực vào Diệp Hạo.

Lúc Mộc Nhã nhìn thấy Diệp Hạo thi triển Họa Địa Vi Lao vây khống cao thủ tam vực cả người đều như rơi vào trong mộng.

Mộc Nhã biết rõ Diệp Hạo kinh diễm, cũng biết rõ Diệp Hạo Tiềm Lực lớn.

Thế nhưng là Diệp Hạo quá nhỏ a.

Lần sau Đông Vực Tranh Bá Tái Diệp Hạo khẳng định có thể lấy được thứ tự.

Mà không phải hiện tại a!

Tình huống hiện tại như thế nào?

Ai có thể biết được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.