Chương trước
Chương sau
Thiếu Tông Chủ

- ---------------------

- Ta muốn giết người, ngươi không cản được.

Hai tay Diệp Hạo bắt ấn toàn thân bỗng nhiên toát ra ánh sáng lưu ly, Vương Thiên Dực thấy thế vội đánh một chưởng vào lưu ly quang kia.

Va chạm đáng sợ làm Vương Thiên Dực rút lui, sau khi hắn lùi lại khoảng 10 mét mới phát hiện miệng mình đang chảy máu tươi.

Thủ Hộ Ấn - - Lưu Ly Ấn.

Diệp Hạo thi triển ra Lưu Ly Ấn không hề quan tâm đám người Vương Thiên Dực, bàn tay nhanh chóng chém xuống chém rụng đầu lâu của Từ Thiếu Kiện, lực lượng hủy diệt đầy tính bạo tạc hủy diệt sinh cơ của hắn.

Nhìn Diệp Hạo chém giết Thiếu Tông Chủ Mộc Kiếm Tông, Tu Sĩ đều như rơi vào trong mộng.

Vị này làm cái gì thế a?

Trước mặt Tông Chủ Mộc Kiếm Tông cùng ba vị Thái Thượng Trưởng Lão chém giết Thiếu Tông Chủ.

- Ngươi...

Vương Thiên Dực nhìn thấy Từ Thiếu Kiện bị giết, quay qua thét lên với ba vị Thái Thượng Trưởng Lão.

- Ba người các ngươi còn thất thần làm gì?

- Không thể xúc động.

Mai Lão Quái trầm giọng nói.

- Chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn.

Hoa Vân Bích đồng dạng nói.

Từ Thiếu Kiện đã chết.

Lúc này truy cứu hắn cũng không ý nghĩa gì.

Giống như Từ Thiếu Kiện trước đó nghĩ, nếu Từ Thiếu Kiện phế đi tu vi Diệp Hạo thì đó cũng chỉ là luận bàn giữa hai bên, giờ truy cứu trách nhiệm Diệp Hạo cũng không ý nghĩa.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Một Trung Niên Văn Sĩ bên Mộc Kiếm Tông nhìn Diệp Hạ, hỏi.

- Ta từ trong núi đi ra.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp lời.

Lần này rời núi vì muốn kiến thức các Tông Môn lớn của Nam Vực.

- Chỉ vì mở rộng tầm mắt?

- Nếu không phải thì sao?

- Nhưng ngươi giết Thiếu Tông Chủ Mộc Kiếm Tông ta.

- Tâm tính như vậy nếu trưởng thành sẽ trở thành họa lớn của Tông Môn.

- Có thể có chuyện này nhưng ngươi cũng phải chịu trách nhiệm.

- Các ngươi muốn ta chịu trách nhiệm như thế nào?

- Làm Thiếu Tông Chủ của Mộc Kiếm Tông ta đi.

- Không hứng thú.

- Không hứng thú?

Nghe được Diệp Hạo dứt khoác cự tuyệt lời mời của Trung Niên Văn Sĩ, mọi người lại rơi tiếp vào trong mộng.

Trừ khi Mộc Kiếm Tông có thể lấy ra đồ vật khiến ta hứng thú!

Diệp Hạo nhìn Trung Niên Văn Sĩ nói.

- Mộc Linh Căn của ngươi cao như vậy có thể sẽ tu luyện Mộc Kiếm Quyết của Mộc Kiếm Tông ta đến cảnh giới chí cao.

Ánh mắt Trung Niên Văn Sĩ nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói.

- Mộc Kiếm Quyết rất mạnh hả?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

Sở dĩ Diệp Hạo hỏi như vậy vì do hắn nắm giữ ba loại Kiếm Quyết.

Một cái là Thần Kiếm Quyết, một cái là Tinh Thần Kiếm Quyết, còn lại là Vạn Kiếm Ấn.

Diệp Hạo cảm thấy Mộc Kiếm Quyết có thể so sánh với Vạn Kiếm Ấn, nhưng lại không mạnh hơn Tinh Thần Kiếm Quyết.

- Mạnh chứ.

Trung Niên Văn Sĩ nghiêm mặt đáp lời:

- Đây là Bản Nguyên Kiếm Pháp a.

- Bản Nguyên Kiếm Pháp?

Diệp Hạo kinh nghi nhìn Trung Niên Văn Sĩ.

- Ngươi xác thực mình không nói đùa.

- Chắc chắn.

Trung Niên Văn Sĩ nhẹ gật đầu.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi cất tiếng:

- Như thế, ta muốn nhìn một lần.

Vương Thiên Dực ánh mắt lóe lên nói:

- Ngươi đi theo ta.

Vương Thiên Dực không biết Diệp Hạo có mấy phần thực tình muốn gia nhập Mộc Kiếm Tông, dù sao hắn cũng không phải gia nhập Mộc Kiếm Tông từ nhỏ, bởi vậy thành tâm gia nhập của hắn không có bao nhiêu.

Thế nhưng Diệp Hạo lại là ngươi duy nhất có hi vọng tu luyện thành công Mộc Kiếm Quyết.

Còn nữa Diệp Hạo Yêu Nghiệt dạng này dù sao cũng phải quan tâm một chút.

Kết một thiện duyên.

Đây là thái độ đối đãi của các Tông Môn lớn với Thiên Kiêu.

Nhưng Mộc Kiếm Tông lần này phải đưa ra cái giá thực sự quá lớn.

Vương Thiên Dực mang theo Diệp Hạo đi đến một tiểu viện sau đó nói:

- Mộc Kiếm Tông lập Thiếu Tông Chủ việc này rất lớn, cần phải gửi thiệp mời cho các Tông Môn khác, nên ngươi hãy ở chỗ này kiên nhẫn đợi ba ngày, ba ngày sau sẽ cử hành nghi thức cho ngươi.

- Được.

Diệp Hạo không cự tuyệt.

- Ngươi có bất kỳ vấn đề gì có thể hỏi hai tỳ nữ trong sân, ở Mộc Kiếm Tông ngoại trừ cấm địa ra thì ngươi có thể tùy ý tản bộ.

Vương Thiên Dực nói tiếp.

- Ok.

Diệp Hạo gật đầu.

Sau đó Vương Thiên Dực rời đi.

Làm sao an bài Diệp Hạo còn cần thảo luận với cao tầng của Tông Môn.

Diệp Hạo nhìn Vương Thiên Dực biến mất, hắn cười cười rồi sau đó quay người nhìn về phía hai cô gái xinh đẹp trong sân.

Lấy nhãn lực của Diệp Hạo liếc mắt đã nhìn ra hai cô gái này còn duy trì thân xử nữ, càng khó hơn hai nữ này đều có tu vi Kim Đan Cảnh.

- Thị nữ Kim Đan Cảnh.

Diệp Hạo chậc chậc cười nói.

- Mộc Kiếm Tông bỏ ra thủ bútv a.

Diệp hạo biết dạng thị nữ này ở Mộc Kiếm Tông cũng không có bao nhiêu.

Hơn phân nữa là coi như thiếp thân thị nữ làm bạn.

Ở Tu Đạo Giới, thiếp thân thị nữ có địa vị cao hơn so với các thiếp thân thông thường, vì thiếp thân thị nữ cả ngày đều làm bạn bên cạnh chủ nhân.

- Chủ nhân.

- Chủ nhân.

Hai thị nữ xinh đẹp hướng về Diệp Hạo thi lễ một cái.

- Các ngươi tên gì?

Diệp Hạo nhìn lướt qua hai người hỏi.

Không thể không nói Vương Thiên Dực có ý đồ.

Hai thị nữ này bất luận đáng người hay dung mạo đều rất tốt.

- Tiệp Nhi.

- Dư Nhi.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu:

- Ta có chút chuyện muốn hỏi các ngươi.

Hai người thị nữ vội vàng đi theo sau lưng Diệp Hạo.

Đến phòng khách Tiệp Nhi vội đi pha trà, Dư Nhi thì quy củ đứng trước mặt Diệp Hạo.

- Ngồi đi.

Diệp Hạo ra hiệu cho Dư Nhi ngồi.

Dư Nhi vội vàng lắc lắc đầu

- Tiểu tỳ không dám.

- Bảo ngươi ngồi thì ngồi, đừng có quy củ như vậy.

Diệp Hạo tức giận nói.

Dư Nhi nhìn thấy Diệp Hạo thần sắc bất thiện làm sao dám cãi lời, bất quá nàng chỉ ngồi có nửa mông.

- Mộc Kiếm Tông có bao nhiêu Địa Tiên?

Dư Nhi suy nghĩ một chút rồi đáp.

- Nô tỳ biết rõ Địa Tiên có 16 vị, đương nhiên còn một số nô tỳ không biết.

Sắc mặt Diệp Hạo hơi hơi biến hóa.

Số lượng thế này cũng quá nhiều đi.

Phải biết ở Tu Đạo Giới Tông Môn to lớn nhất Bế Nguyệt Tông cũng chỉ có hai vị Địa Tiên thôi. Dù Diệp Hạo biết rõ Bế Nguyệt Tông còn có một hai vị Địa Tiên nữa, nhưng so sánh với Mộc Kiếm Tông mà nói không phải nhỏ hơn một hai lần.

- Trọng Kiếp Cảnh thì sao?

- Trọng Kiếp Cảnh rất nhiều.

Dư Nhi nghẹo đầu suy nghĩ một chút nói tiếp:

- Chắc có 300 ~ 500 vị gì đó.

Trước đó Diệp Hạo cũng ý thức được chuyện này, nhưng hiện tại hắn mới biết bản thân còn đánh giá thấp nơi đây.

Phải biết Tông Môn thế này ở Nam Vực có năm cái a!

Chân Tiên Cảnh có tồn tại không?

- Có.

Vượt qua Diệp Hạo dự đoán lần này Dư Nhi trả lời rất chắc chắn.

- Chân Tiên Cảnh cường giả chẳng phải sẽ phi thăng hả?

- Bình thường mà nói Chân Tiên Cảnh cường giả thật sẽ phi thăng, nhưng các Tông Môn lớn đều có pháp môn để lẩn tránh phi thăng.

Dư Nhi nghiêm túc nói.

- Trước đây ít năm Mộc Kiếm Tông chúng ta và Kim Kiếm Tông giao thủ vào lúc sắp thua thì Chân Tiên Cảnh Lão Tổ xuất thế, bất quá vị Lão Tổ của Kim Kiếm Tông cũng xuất quan, hai vị Lão Tổ đánh nhau cuối cùng cũng không giải quyết được gì.

Nói đến Kim Kiếm Tông trong mắt Dư Nhi lộ ra một tia phẫn nộ.

- Người Kim Kiếm Tông rất bá đạo, ỷ vào thực lực Tông Môn, những năm gần đây không ngừng gây chuyện, đệ tử Mộc Kiếm Tông chúng ta chết trong tay bọn chúng phải lên đến mấy trăm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.