Chương trước
Chương sau
Thiếu Tông Chủ Âm Độc

- ---------------------

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng, hắn không nhanh không chậm trèo lên Đăng Vân Thê.

Lúc này, tu sĩ toàn trường đã sớm không biết nói gì nữa.

Lúc đầu, rất nhiều tu sĩ đoán Diệp Hạo sẽ ngừng bước ở bảy mươi giai.

Nhưng mà bây giờ Diệp Hạo đã leo đến bảy mươi bảy giai.

Linh căn của gia hỏa này rốt cuộc cao như thế nào a?

Hai huynh muội Bạch Văn Thi và Bạch Văn Kỳ đang ở ba mươi ba giai và ba mươi lăm giai đã hoảng sợ không biết nên nói gì.

Bởi vì dù họ suy đoán thế nào cũng không nghĩ ra Diệp Hạo có thể đạt đến cấp độ này.

Bảy mươi bảy giai.

Khi Diệp Hạo đặt chân lên đây, Đằng Vân Thê đột nhiên bắn lên một chùm ánh sáng năm màu.

- Linh căn của người này thật đáng sợ?

- Linh căn của hắn còn cao hơn Thiếu Tông Chủ một cấp bậc.

- Thiếu Tông Chủ có tư cách vấn đỉnh Chân Tiên, chẳng lẽ đối phương còn có thể đạt cảnh giới cao hơn hả?

- Đây là điều chắc chắn.

- Từ Thiếu Kiện có thể ngồi vững ghế Thiếu Tông Chủ hay không còn phải xem tâm tư của hắn thế nào.

Không nghi ngờ chút nào, Diệp Hạo đặt chân đến bảy mươi bảy giai đã vượt xa Từ Thiếu Kiện.

Mộc Kiếm Tông làm sao có thể buôn tha cho một yêu nghiệt như thế này được chứ?

Nhưng điều làm toàn trường kinh ngạc là Diệp Hạo vẫn không biểu hiện ra một chút mệt mỏi nào, hắn vẫn không nhanh không chậm đi lên phía trước.

Bảy mươi tám giai!

Bảy mươi chín giai!



Tám mươi tám giai!

Tám mươi chín giai!

Khi Diệp Hạo đạt tới chín mươi giai, bao gồm Tông Chủ và các vị cường giả ở đây đã không biết nói gì nữa.

Từ cổ chí kim, cho dù Tổ Sư Khai Phái cũng không đi đến cấp bậc này.

Chuyện này quá rung động rồi.

Nhưng cho dù những cường giả này rung động thì tốc độ của Diệp Hạo vẫn không giảm bớt chút nào.

Chín mươi sáu giai!

Chín mươi bảy giai!

Chín mươi tám giai!

Hô hấp toàn trường bắt đầu trở nên dồn dập.

Diệp Hạo đang muốn leo lên đỉnh hay sao?

Sau một khắc khi Diệp Hạo vừa bước chân đến bậc cuối cùng, Đăng Vân Thê dưới chân hắn tuôn ra vô biên Mộc Chi Linh Lực, những Linh Lực này cuồng cuộng vây quanh cơ thể hắn.

Diệp Hạo mỉm mười mở rộng huyệt khiếu quan thân phong ấn những Mộc Chi Linh Lực này.

Hiện tại, Diệp Hạo không muốn tăng lên tu vi, vì vậy chỉ có cách cất giữ nhưng Linh Lực này lại.

Trong lúc phong ấn, Diệp Hạo chú ý thấy Mộc Chi Linh Lực này có cấp bậc rất cao, dù bản thân đạt đến Trọng Kiếp Tứ Chuyển cũng như cũ mơ hồ có xu thể tăng lên, vì vậy có thể khẳn định nếu bản thân mình hấp thu thì tu vi có thể điên cuồng tăng tu vi.

Mộc Kiếm Tông có Mộc Chi Linh Lực, như vậy Kim Kiếm Tông, Thủy Kiếm Tông, Hỏa Kiếm Tông, Thổ Kiếm Tông thì sao đây?

Nếu Bốn Đại Tông Môn này cũng có những Linh Lực này thì Diệp Hạo có thể tạo thành Ngũ Hành Linh Lực.

Ngũ Hành Linh Lực còn cao hơn Ngũ Thải Linh Khí nhiều a!

Nghĩ như vậy, trong lòng Diệp Hạo dâng lên lửa nóng.

Sau khi Diệp Hạo đặt chân đến Trọng Kiếp Cảnh, Diệp Hạo chưởng khống không gian đã đạt đến đăng phong tạo cực.

Cho dù một Huyệt Khiếu thì Diệp Hạo cũng có thể luyện hóa thành một không gian.

Chính vì điều này nên cho dù ở đây có bao nhiêu Mộc Linh Lực thì Diệp Hạo cũng có thể nuốt vào.

Mà những Mộc Linh Lực này lại cao đến một cấp độ khó tưởng tượng được.

Diệp Hạo không thể không ra tay luyện chế thêm nhiều Huyệt Khiếu nữa.

Thật ra Diệp Hạo không biết Tổ Sư sáng lập ra Mộc Kiếm Tông muốn tạo phúc cho toàn bộ Tông Môn Đệ Tử, thế nhưng ai nghĩ đến gia hỏa Diệp Hạo này lại ăn mặn như vậy, không kiên kị phong ấn toàn bộ Mộc Linh Lực.

Cũng không biết qua bao lâu, những Linh Lực kia mới dần tiêu tán.

Cùng lúc đó, Diệp Hạo nhìn thấy một người trung niên mặc Bát quái Đạo Bào xuất hiện trước mặt:

- Cậu là ai?

- Nghe nói Mộc Kiếm Tông là Đại Tông Môn của Nam Vực nên tôi đến đây để kiến thức một chút.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Vương Thiên Dực nói.

Diệp Hạo không kiêng kị người trước mắt này.

Dù Vương Thiên Dực là cường giả Trọng Kiếp Lục Chuyển hàng thật giá thật, nhưng ông ta lại không phải đối thủ của hắn.

Vương Thiên Dực giật mình.

Hóa ra người này chỉ đến kiến thức Mộc Kiếm Tông thôi?

Khi Diệp Hạo vừa nói xong, Mai Lão Quái và mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão cũng rơi vào bên cạnh hắn.

- Bây giờ phải làm sao đây?

Vương Thiên Dực nhìn mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão nói.

- Cậu có thể cố ý gia nhập Mộc Kiếm Tông không?

Mai Lão Quái nhìn Diệp Hạo nói.

- Chuyện này phải nhìn xem Mộc Kiếm Tông các người có thể xuất ra cái gì?

Diệp Hạo lườm Mai Lão Quái nói.

- Ngông cuồng.

Một người thanh niên mặc kiếm bào nhẹ nhàng rơi xuống, trong tay hắn nắm lấy một thanh Thượng Phẩm Linh Kiếm chỉ vào Diệp Hạo nói.

Thiếu Tông Chủ… Từ Thiếu Kiện.

Từ Thiếu Kiện vừa nói vừa xuất ra một đạo kiếm ý theo một góc độ xảo trá đâm về hướng đan điền của Diệp Hạo.

Không thể không nói Từ Thiếu Kiện âm độc.

Nhưng hắn cũng rất bất đắc dĩ a.

Tư chất Diệp Hạo qua nghịch thiên.

Nếu Diệp Hạo gia nhập Mộc Kiếm Tông thì làm gì còn chỗ cho bản thân mình nữa?

Vì vậy, Từ Thiếu Kiện quyết định tiên hạ thủ vi cường.

Một khi hắn phế đi Diệp Hạo thì đám người Vương Thiên Dực chẳng lẽ còn có thể giết bản thân hay sao?

- Dừng tay.

- Hồ nháo.

- Lớn mật.

Ba đại Thái Thượng Trưởng Lão và Vương Thiên Dực đều không ngờ Từ Thiếu Kiên trước ánh mắt của vạn chúng dám ngang nhiên động thủ như vậy.

Nhưng mà, với kinh nghiệm của mình sao bốn người họ không đoán ra ý định của Từ Thiếu Kiện được?

Nhưng bản thân Từ Thiếu Kiện có tu vi Trọng Kiếp Nhị Chuyển.

Hắn lại hữu tâm xuất thủ.

Vì vậy dù bọn họ tu vi cao tuyệt thế cũng không có thời gian ngăn cản.

Sau một khắc, một màn làm bọn họ kinh hãi xuất hiện.

Kiếm ý của Từ Thiếu Kiện khi cách Diệp Hạo một mét bị Linh Lực hộ thể của hắn ngăn cản lại.

- Làm sao có thể?

Từ Thiếu Kiện giật mình nói.

Tuy một kích này không phải là một kích mạnh nhất của hắn nhưng cũng không sai biệt lắm.

Nhưng lại không thể đam xuyên qua Linh Lực hộ thể của Diệp Hạo được?

- Ngươi phải phế tu vi của ta hả?

Diệp Hạo âm trầm nhìn Từ Thiếu Kiện nói.

- Ta…

Bị Diệp Hạo nhìn chằm chằm, hắn run rẩy lui lại mấy bước.

- Ai cho phép ngươi xuất thủ?

Vương Thiên Dực trừng mắt Từ Thiếu Kiện nói:

- Lập tức đi Chấp Pháp Đường lĩnh tội.

Trong mắt Từ Thiếu Kiện lộ ra hận ý, sau đó quay người muốn đi về Chấp Pháp Đường.

- Bạch Nhãn Lang dạng này, Vương Tông Chủ xác định còn muốn giữ lại à?

Diệp Hạo vừa nói vừa đưa tay về phía Từ Thiếu Kiện, thân thể của hắn lập tức bị giam cầm trở lại.

- Sở dĩ sư phụ ngươi cho ngươi đi Chấp Pháp Đường lĩnh tội vì lo lắng ta gây bất lợi cho ngươi, buồn cười ngươi còn oán hận sư phụ mình.

Diệp Hạo tràn đầy khinh thường nhìn Từ Thiếu Kiện nói.

- Thiếu niên đắc ý, khó tránh khỏi ngông cuồng, vẫn mong cậu cho hắn một cơ hội.

Khi nhìn thấy Diệp Hạo tùy tiện ra tay đã giam giữ được Từ Thiếu Kiện, ông ta đã ý thức được tu vi của Diệp Hạo không thấp hơn mình.

- Ta càng hy vọng Vương Tông Chủ nói ra kẻ giết người phải bị người giết a.

Diệp Hạo nói đến đây, giơ tay lên chém về cô Từ Thiếu Kiện.

- Ngươi dám?

Vương Thiên Dực hơi giận quát.

Ông ta không ngờ Diệp Hạo dám trước mắt nhiều người như vậy muốn giết Từ Thiếu Kiện, cho dù thế nào thì họ cũng có mười năm tình cảm thầy trò.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.