Chương trước
Chương sau
Xem Lễ

- ---------------------

Mộc Kiếm Tông - Nghị Sự Sảnh!

Toàn bộ cao tầng Mộc Kiếm Tông đều đứng ở đây, thậm chí cả Địa Tiên như Mai Lão Quái cũng đến.

Phải biết những chuyện như vậy thường sẽ không kinh động đến cấp bậc như Mai Lão Quái này!

- Mọi người có gì muốn nói?

Vương Thiên Dực quét mắt toàn trường thản nhiên hỏi.

- Phải giết.

Vương Thiên Dực vừa nói xong, một trung niên đứng dậy cho ý kiến.

Trung niên nói ra hai chữ này, mọi người ở đây đều thấy bình thường.

Bởi vì vị này là Tam Trưởn Lão của Tông Môn, người ủng hộ Thiếu Tông Chủ nhất.

Thật ra, với thiên phú của Từ Thiếu Kiện tương lai nhất định sẽ vấn đỉnh Chân Tiên, nhưng cho dù Từ Thiếu Kiện có vấn đỉnh Chân Tiên cũng không dám làm loạn trong Tông Môn. Bởi vì Mộc Kiếm Tông ngoại trừ có Tổ Sư Chân Tiên Cảnh tọa trấn thì còn có không ít thủ đoạn có thể khống chế Chân Tiên Cảnh.

Còn nữa, chẳng lẽ đám Mai Lão Quái chỉ để trưng bày thôi à?

Một hai người khẳng định không phải đối thủ của Chân Tiên, nhưng mà mười người tám người liên hợp lại thì sao?

Đó cũng là nguyên nhân Từ Thiếu Kiện không được bao nhiên người kiên định ủng hộ.

Có thể trở thành cao tầng Tông Môn, ai mà không có chống lưng a.

- Lời ấy sai rồi.

Tam Trưởng Lão vừa nói xong, một giọng nói phản đối vang lên:

- Từ Thiếu Kiện so sánh với vị này giống như Trời với Đất, chúng ta không nhất thiết phải vì một Từ Thiếu Kiện đã chết mà bỏ qua một Tuyệt Thế Thiên Tài.

- Vấn đề là Tuyệt Thế Thiên Tài này tu vi đã đạt đến Trọng Kiếp Cạnh, ông cảm thấy vị này sẽ quy thuận Mộc Kiếm Tông chúng ta à?

Từ Thiếu Kiện cũng có mấy người ủng hộ đáng tin, sau khi Tam Trưởng Lão đứng ra thì Ngũ Trưởng Lão cũng đứng dậy.

- Cho dù thật tình hay không thì hắn sẽ không quan tâm đến hương hỏa của Mộc Kiếm Tông chúng ta.

- Vị này có Mộc Linh Căn vượt qua cả Sư Tổ sáng lập môn phái, Mộc Kiếm Quyết khẳng định sẽ lĩnh ngộ đến cảnh giới cao nhất, đến lúc đó, hắn tùy tiện chỉ điểm một hai thì chúng ta cũng được lợi cả đời rồi.

- Một phần vạn hắn là gian tế từ Tông Môn khác thì sao?

- Vị này đã sớm nói hắn đến Mộc Kiếm Tông chúng ta chỉ vì kiến thức, hơn nữa người ta đến bây giờ không có phủ nhận phía sau có truyền thừa, tóm lại, bỏ lỡ cái thôn này thì không có cái tiệm khác, Tông Chủ, ta khuyên ngươi nên kịp thời hạ quyết định đi.

- Tông Chủ, việc này phải bàn bạc kỹ hơn a.

Vương Thiên Dực vẫn ngồi im lắng nghe.

Theo thời gian trôi qua, người đồng ý để Diệp Hạo làm Thiếu Tông Chủ ngày càng nhiều.

Chuyện này cũng nằm trong dự đoán của ông ta.

Đợi đến khi toàn bộ người ở đây nhìn về phía mình, hắn mới gõ tay lên thành ghế nói:

- Sau lưng Diệp Hạo quả thật có truyền thừa, hơn nữa truyền thừa này rất khủng bố, nhưng lại không phải Tông Môn truyền thừa, nếu không hắn sẽ không đồng ý làm Thiếu Tông Chủ Mộc Kiếm Tông chúng ta đâu.

- Mặc kệ Diệp Hạo có nhớ tới hương hỏa Mộc Kiếm Tông ta hay không, nhưng chỉ cần trên người hắn có ấn ký của Mộc Kiếm Tông ta, vậy đã đủ rồi.

Vương Thiên Dực chậm rãi quét mắt bốn phía nói:

- Ta yêu cầu mọi người lúc trước đối đãi với Từ Thiếu Kiện thế nào thì cũng đối đãi với Diệp Hạo như vậy, hơn nữa còn phải coi trọng hơn xa Từ Thiếu Kiện.

- Nếu như ta nghe được người nào có ý đồ đối phó Diệp Hạo thì đừng trách ta không khách khí.

Vương Thiên Dực dứt khoát cho ý kiến của mình.

Dù Tam Trưởng Lão cũng không dám phản đối.

Thật ra địa thế còn mạnh hơn người a.

- Đại trưởng lão, Diệp Hạo đảm đương Thiếu Tông Chủ của Mộc Kiếm Tông, chuyện này ta giao cho người giải quyết.

Vương Thiên Dực nhìn về một xích bào lão giả nói:

- Nhớ kỹ, nhất định phải long trọng, ta muốn toàn bộ Nam Vực đều biết rõ chuyện này.

- Tuân mệnh.

Đại Trưởng Lão trầm giọng nói.

Chuyện này tạo ra ảnh hưởng càng lớn, Diệp Hạo càng khó có thể bứt ra khỏi Mộc Kiếm Tông.

Đó chính là ý đồ của Vương Thiên Dực.

Sau khi Diệp Hạo đi tới Mộc Kiếm Tông, ngoại trừ hỏi thăm Tiệp Nhi, Dư Nhi một vài vấn đề thì không bước ra khỏi cửa nữa bước.

Nháy mắt đã ba ngày trôi qua.

Thiên Nhất từ rất sớm đã bảo Tiệp Nhi, Dư Nhi bưng cẩm bào hoàng sắc hoa lệ đi vào phòng Diệp Hạo.

Diệp Hạo đoán không sai.

Tiệp Nhi, Dư Nhi là thiếp thân tỳ nữ.

Bởi vì, khi Diệp Hạo nghỉ ngơi trong phòng, hai cô đang ở ngay bên ngoài.

Cái này biểu lộ thân phận của các cô.

- Công tử.

Qua ba ngày ở chung, Tiệp Nhi, Dư Nhi cũng biết rõ tính tình của Diệp Hạo.

Vị này tùy ý không thích quy củ.

Bởi vậy, hai cô cũng tùy theo tính tình Diệp Hạo mà phục vụ hắn.

- Chuyện gì thế?

Diệp Hạo đứng dậy hỏi.

- Hôm này là ngày cư hành đại điển để ngài trở thành Thiếu Tông Chủ.

Tiệp Nhi nói khẽ.

Diệp Hạo a một tiếng:

- Quần áo chuẩn bị cho ta đây hả?

- Đúng vậy ạ.

Tiệp Nhi nhẹ gật đầu.

- Đặt quần áo ở đây đi, ta tự mình mặc được rồi.

Diệp Hạo liếc mắt đã thấy quần áo này ngoài trừ áo khoáng còn có nội y nữa.

Diệp Hạo vẫn không quen trần như nhộng trước mặt con gái lạ lẫm.

Thật ra, dù trước mặt Đường Phiên Phiên hắn cũng chưa trần truồng lần nào.

Tiệp Nhi và Dư Nhi liếc nhau rồi đặt quần áo xuống lui ra.

Hai nữ đã biết rõ vận mệnh của mình, nhưng hai cô không có gì chống đối.

Đây là thế giới mạnh được yếu thua.

Các cô có thể trở thành thiếp thân tỳ nữ của Thiếu Tông Chủ thì cho dù Trưởng Lão trong tông môn cũng phải khách khí.

Nhưng hiển nhiên, hai người họ không có khả năng chinh phục Diệp Hạo.

Trong lúc hai thiếu nữ đang hối hận thì Diệp Hạo đã mặc một bộ hoàng bào đi ra khỏi phòng.

Tiệp Nhi, Dư Nhi nhìn thấy bộ dáng của Diệp Hạo, hai mắt sáng lên.

Tướng mạo đơn thuần của Diệp Hạo không đẹp trai bao nhiêu, nhưng khi hắn được Thần Huyết cái tạo, tướng mạo của hắn dần phát sinh biến hóa.

Từng góc cạnh, từng đường cong càng thêm rõ ràng.

- Đi thôi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười.

Tiệp Nhi, Dư Nhi vội vàng một trái một phải đi hai bên Diệp Hạo, nhưng rõ ràng hai cô chậm hơn Diệp Hạo nửa bước.

Đây chính là quy tắc.

Các cô là thiếp thân tỳ nữ, không có tư cách đi ngang hàng.



Nếu không có tình huống đột ngột, Thiếu Tông Chủ sẽ không tùy tiện bị chết.

Dù sao, bên cạnh Thiếu Tông Chủ luôn có Hộ Đạo Giả đi theo, còn nữa, không ai dám ra tay với Thiếu Tông Chủ vì như thế sẽ phá vỡ quy tắc của mọi người.

Ngươi dám giết Thiếu Tông Chủ Tông Môn, chẳng lẽ ta sẽ không giết ngươi sao?

Đương nhiên, những quy tắc này chỉ thích hợp với những tông môn chênh lệch không quá lớn.

Nếu thực lực hai bên chênh lệch quá nhiều thì ai còn quản những cái này nữa.

Đừng nói giết Thiếu Tông Chủ, cho dù giết Tông Chủ thì có thể làm gì a?

Mười năm trước, khi Từ Thiếu Kiện bước lên sáu mươi sáu giai thì Mộc Kiếm Tông cũng vì hắn mà cử hành khánh điển, nhưng đó có các Trưởng Lão của Các đại tông môn như Kim Kiếm Tông đến xem lễ.

Bởi vì người như Từ Thiếu Kiện những tông môn kia không phải không có.

Nhưng lần này Diệp Hạo đảm nhiệm Mộc Kiếm Tông Thiếu Tông Chủ thì các Tông Chủ Đại Kiếm Tông đều đến.

Bởi vì Diệp Hạo gây ra rung động quá lớn.

Bước lên chín mươi chín giai.

Làm sao có thể chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.