Đế Nguyên Quân cười, ánh mắt hiện lên vẻ giễu cợt.
“Phải xem hai người có bản lĩnh đó không đã?”
Nói xong, Đế Nguyên Quân dậm chân lao thẳng về phía hai người mà không tung ra một chút chân nguyên mà tất cả đều dựa vào sức mạnh thuần tuý của nhục thân.
Thấy hắn xông lên, hai người kia nhìn nhau rồi cười lớn một tiếng. Chỉ thấy cả hai tung ra toàn lực và bộc phát khí tức Hoá cảnh tầng một và trên tay nắm chặt chuôi đao đánh ra một đạo quang mang mạnh mẽ.
Nhìn hai đạo quang mang sắp đánh trúng, Đế Nguyên Quân giẫm mạnh chân nhảy lên cao rồi ngưng lực vào cánh tay phải đánh xuống.
Oanh!
Cơ thể Đế Nguyên Quân lao xuống với tốc độ nhanh và vung quyền đánh xuống một phần lôi đài bị đánh lõm xuống một cái hố lớn.
Cả hai người phản ứng nhanh nên mới có thể tránh khỏi phạm vi công kích nhưng khi nhìn cái hố do hắn dùng lực đánh ra mà không sử dụng chân nguyên thì khiến họ cảm thấy có chút mộng.
“Nhục thân tên này thật biến thái, hắn chỉ đơn thuần dùng cự lực mà có thể đánh lõm được một cái hố lớn như vậy? Ngay cả ta dùng chân nguyên thì cũng chỉ bằng chừng đó mà thôi?”
“Khốn kiếp, tên này nói là sự thật?”
“Hai tên kia đá phải tấm sắt rồi, chuyến này có chuyện vui để xem rồi. Haha...
Nghe những lời bàn tán của đám người xung quanh khiến cả hai cảm thấy có chút tức giận. Tuy không muốn công nhận nhưng thực lực của Đế Nguyên Quân có lẽ mạnh hơn họ không ít.
“Tên khốn kiếp, đừng có khinh thường ta?”
Một tên trong đó bộc phát toàn lực và tung ra đại chiêu, chỉ thấy khí tức trên người hắn cuồn cuộn bắn ra giống như một cơn phong bạo mang theo những cổ đao khí vô cùng sắc bén bắn ra xung quanh khiến ai ai cũng phải giật mình.
“Tên này điên rồi? Hắn vậy mà dám sử dụng chiêu đó ở đây sao?”
Bỏ mặc những lời can ngăn của đám người xung quanh, hắn ta tiếp tục bắn ra đao khí vào xông thẳng về phía Đế Nguyên Quân. Trong phạm vi chưa đến hai trượng, hai tay hắn nắm chặt chuôi đạo rồi đánh ra liên tiếp bốn đạo đao mang.
Trong mắt Đế Nguyên Quân, bốn đạo đao mang này có sức mạnh rất đáng gờm và uy lực cũng rất mạnh. Nếu trong cùng cảnh giới thì chiêu thức này của hắn có thể xếp vào vị trí cao về lực sát thương.
Liên tiếp nhảy lùi ra sau để tránh nhưng tên đó không để hắn có một giây nào để đánh trả. Hắn liên tiếp áp sát Đế Nguyên Quân và liên tục tung chiêu và mỗi một đòn đều không giữ lực.
Tên còn lại thấy vậy cũng không chịu đứng yên, hắn ta cũng bộc phát ra toàn lực và tung ra đao ý rồi xông lên. Hai người kết hợp vây công từ hai phía khiến Đế Nguyên Quân gặp không ít khó khăn.
Hàng chục, hàng trăm chiêu được tung ra nhưng chưa một lần chạm được vào vạt áo của Đế Nguyên Quân. Đến lúc này thì cả hai dần cảm thấy thấm mệt và những đợt tấn công không còn mãnh liệt giống như trước.
“Tên khốn này mệnh sóc hay gì mà nhảy qua nhảy lại mãi thế? Hắn như vậy mà không biết mệt hay sao?”
“Khốn kiếp, thế này không ổn? Hắn ta nãy giờ có ý châm chọc nên không có ý định ra tay?”
Chỉ tay về phía Đế Nguyên Quân, hắn mệt mỏi thở dốc và nói.
“Tên kia, ngươi chỉ biết tránh né thôi sao? Hay là ngươi đang xem thường bọn ta không đáng để ngươi ra tay?”
“Ta không có ý khinh thường hai người, chỉ là ta vẫn chưa cảm thấy tới mức độ ra tay.
Đế Nguyên Quân nhìn hai người rồi nở một nụ cười nói.
“Hay các ngươi tìm thêm một vài người nữa, nếu có thể chạm được ta thì ta sẽ ra tay.”
Hai tên đó nghe thấy vậy thì lộ vẻ tức giận, họ dùng dằng đáp.
“Khốn kiếp, ngươi khinh người quá đáng. Ai muốn đấu với ngươi thì lên đi ta không đánh với ngươi nữa?”
Nhìn tên đó nhảy xuống khỏi lôi đài khiến Đế Nguyên Quân bật cười thành tiếng rồi sau đó nhìn xuống những người phía bên dưới và nói.
“Các ngươi ai muốn đấu với ta một trận thì tự tin bước lên lồi đài, chỉ cần cảnh giới không vượt quá Hoa cảnh tầng bốn là được?”
Nhìn dáng vẻ đầy tự tin của hắn, đám người phía bên dưới l vẻ không vui. Tuy họ chỉ muốn đến xem trò vui nhưng không ngờ lại gặp một kẻ cao ngạo như vậy.
Từ bên dưới nhảy lên một thanh niên khoảng chừng hai bảy hai tám tuổi có diện mạo anh tú, khoác trên người bộ y phục đệ tử tinh anh của Đạo Tông và là cường giả Hoá cảnh tầng bốn đầy mạnh mẽ.
“Ta không biết ngươi là ai nhưng ngươi quá kiêu ngạo? Ta sẽ không để một người như ngươi phá hỏng thanh danh của tông môn”
Chỉ mũi đao về phía Đế Nguyên Quân, hắn ta nói với giọng điệu khinh thường.
“Đến đây và thể hiện cho ta thấy ngươi có thể làm được gì?”
Đám người phía bên dưới thấy vậy thì bắt đầu ồ lên và bàn tán to nhỏ.
“Là Lãng Dương sư huynh, tên đó chết chắc rồi?”
“Ai cũng biết huynh ấy là một trong những đệ tử tinh anh được bồi dưỡng tốt nhất. Thực lực trong đệ tử tinh anh có thể đứng ở vị trí thứ mười, không chỉ có thực lực mạnh mà Lãng Dương sư huynh còn có cai tôi và tự hào tông môn rất lớn.”
“Tên này gặp vận đen rồi, hắn đi chọc ai không chọc lại đụng phai Lãng Dương sư huynh.
“Ta nghĩ nên khuyên hắn ta dừng lại thì hơn, kẽo sư huynh ra tay thì hắn có thể sống sao?”
Nghe những lời bàn tán phía bên dưới, Đế Nguyên Quân dùng ánh mắt đánh giá nhìn Lãng Dương. Hắn từ đầu đến cuối vẫn không nói gì nhưng trên gương mặt lại hiện rõ sự hào hứng.
Tên Lãng Dương này thật sự rất mạnh, chỉ khí tức và đạo khí trên người hắn cũng đủ để khiến Đế Nguyên Quân cảm thấy có chút khó khăn nhưng rất nhanh liền nở một nụ cười nhẹ, nói.
“Rất tốt.”
Cả hai đứng nhìn nhau một lúc rồi thình lình xông lên, thanh đao trong tay Lãng Dương ánh lên một cái rồi thình lình xuất hiện ngay trước mặt hắn và chém xuống.
Phản ứng nhanh, Đế Nguyên Quân tụ lực vào tay phải rồi tung quyền đánh mạnh vào lưỡi đao khiến nó bị chệch hướng và đồng thời tung cước đá bay hắn lùi ra sau mấy bước.
Đưa tay phủi bụi trên y phục, Lãnh Dương không một chút đổi sắc, ánh mắt hắn nhìn Đế Nguyên Quân vẫn sắc bén như thường.
Tiếp tục xông lên, Đế Nguyên Quân bộc phát khí tức của bản thân ra ngoài khiến đám người phía bên dưới phải trố mắt nhìn hắn.
“Cái gì? Hắn vậy mà chỉ là Hoá cảnh tầng một?”
“Chỉ là cảnh giới đó mà hắn có thể đánh ngang với Lãng Dương su huynh sao? Thật không thể tin được?”
“Tên này rốt cuộc là ai chứ?”
“Không được, ta phải báo chuyện này cho các trưởng lão biết.
Quay lại với trận chiến, Đế Nguyên Quân lúc này chủ động lao lên áp sát khiến Lãng Dương khó mà thi triển đạo pháp. Hắn liên tục tránh né và bị dồn về một góc của lôi đài.
Khi hắn sắp rơi xuống, Lãng Dương tức giận quát lớn một tiếng.
“Ngươi thấy ta không phản công nên được đẳng chân lân đằng đầu? Đâu dễ như vậy?”
Hắn ta tung ra toàn lực rồi giẫm mạnh chân một cái khiến lôi đài dưới chân hắn nút ra thành từng mảng kình khí bắn ra đẩy lùi Đế Nguyên Quân vài trượng.
Khi ổn định cơ thể, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn lên thì thấy Lãng Dương một người một đao bổ xuống với uy lực khủng bố có thể bổ đôi một toà sơn nhạc.
Lách người qua một bên và nhìn lưỡi đao lao xuống trước người, Đế Nguyên Quân vung quyền đánh và phần ngực Lãng Dương thì bị một tay hắn ta ngăn lại rồi dùng chân liên tiếp đánh qua lại mà không ai nhường ai.
Bỗng Lãng Dương nắm chặt cổ tay Đế Nguyên Quân rồi nở một nụ cười lạnh.
“Để xem ngươi tránh được đòn này không”
Kéo tay Đế Nguyên Quân sát lại gần rồi vung chân đá mạnh khiến hắn văng lên cao hàng chục trượng rồi tụ lực vào lưỡi đao và đánh ra một đạo đao mang hình bán nguyệt.
Cảm nhận nguy hiểm đến gần, Đế Nguyên Quân cũng không thu lực nữa. Hắn nhanh chóng tụ lực rồi tung ra đại chiêu.
Huyền cấp thượng phẩm chưởng pháp, Phá Diệt Chưởng!
Hai đại lực lượng va chạm vang lên một tiếng nổ lớn và sóng xung kích nó quét ra xung quanh khiến Lãng Dương bị đẩy lùi ra sau mấy bước. Chớp lấy cơ hội, Đế Nguyên Quân nhảy xuống rồi xông lên.
Một quyền đặt nhẹ lên bụng Lãng Dương rồi phát lực khiến hắn ta bị đánh lùi ra sau mấy trượng. Hai chân chà lết một đoạn dài và trên khoé miệng ẩn ẩn có một chút máu tươi.
Đưa tay lau đi vệt máu, Lãng Dương nhìn Đế Nguyên Quân mà không giấu sát ý.
“Thực lực của ngươi không tệ nhưng kết thúc ở đây thôi?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]