Đế Nguyên Quân từ trong bế quan tỉnh dậy, sau một tháng tĩnh dưỡng thì toàn bộ thương thế đã khỏi tám chính phần và cảnh giới cũng đã bắt đầu ổn định.
Từ từ thu lại khí tức, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lên tiếng.
"Cũng nên đi ra ngoài rồi."
Tại một nơi nào đó, một đám người đang vây công một đầu hung thú để đoạt một gốc địa cấp linh dược.
Tuy có ưu thế về số lượng nhưng sáu người vây công chỉ có cảnh giới Hóá cảnh tầng một còn thực lực của đầu hung thú có thể sánh ngang Hóa cảnh tầng năm nên chênh lệch là rất lớn.
"Đầu hung thú này mạnh thật, bị chúng ta vây công gần hai canh giờ mà vẫn chưa gục? Nếu kéo dài lâu hơn thì ta mới là người gặp nguy hiểm."
"Cố gắng thêm chút nữa và đừng để nó có cơ hội trở mình."
Nói xong, đám người tiếp tục tung toàn lực và tấn công từng nhiều phía khiến đầu hung thú kêu lên từng tiếng đầy thảm thiết.
Đúng lúc này, Đế Nguyên Quân nghe thấy tiếng động nên đi qua nhìn xem. Khi hắn nhìn qua trận chiến rồi đưa mắt nhìn gốc linh dược ở đằng xa thì cảm thấy có chút tiếc nuối.
Tuy nó là địa cấp linh dược nhưng đối với hắn hiện tại thì nó không còn quá nhiều tác dụng. Nếu đem nó đi luyện đan sẽ có nhiều tác dụng hơn nhưng trong bí cảnh đâu đâu cũng có cơ duyên thì việc tìm kiếm linh dược khác rồi mang đi luyện đan sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Ngay khi hắn chuẩn bị quay người rời đi thì một giọng nữ vang lên.
"Bằng hữu mới đến là người của thế lực nào? Nếu ngươi không bận có thể giúp bọn ta giết đầu hung thú này được không?"
"Nếu ngươi sẵn sàng ra tay, bọn ta nguyện để lại cho ngươi một phần linh dược."
"Thế lực?"
Dừng lại, Đế Nguyên Quân quay người nhìn cô rồi lên tiếng hỏi.
"Ý của ngươi là gì? Thế lực ở bên ngoài hay thế lực ở trong này?"
"Tất nhiên là thế lực trong bí cảnh rồi."
Nữ nhân nhìn hắn lộ vẻ khó hiểu đáp.
"Bọn ta là liên minh do Đan Tông dẫn đầu, không biết ngươi thuộc thế lực nào?"
'Nhìn dáng vẻ những người này không phải kẻ xấu và trông giống như không nói dối. Chẳng nhẽ một tháng qua đã có chuyện gì xảy ra saol'
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì trong đầu hiện lên một suy nghĩ.
"Ta có thể giúp các ngươi nhưng linh dược các ngươi cứ lấy, nó đối với ta không có nhiều tác dụng. Chỉ cần nói cho ta biết những chuyện đã xảy ra trong một tháng thì ta sẽ ra tay."
Đám người kia nghe thấy vậy thì vui mừng, họ gật đầu đáp.
"Được, ta đảm bảo sẽ nói hết những gì mà ta biết."
Được cái gật đầu của đám người, Đế Nguyên Quân vung tay tụ lực thì trên thắt lưng có một mũi kim màu đen lao ra rồi hóá thành một thanh trường thương bay lơ lững một bên người hắn.
Huyền cấp cực phẩm thương pháp, Hào Khí Xuyên Tâm!
Thi triển đại chiêu, Đế Nguyên Quân hợp hai ngón tay chỉ về phía lồng ngực đầu hung thú. Ngay lập tức, thanh trường thương khẽ run lên một cái rồi lao đi với tốc độ nhanh đến mức mà họ chỉ cảm nhận vừa có thứ gì đó bay xẹt ngang qua mà thôi.
Phốc!
Bỗng, một thanh đam da thịt bị đâm xuyên vang lên khiến đám người giật mình. Họ thấy trên lồng ngực đầu hung thú phun máu rồi ngã gục xuống thì liếc mắt nhìn nhau lộ vẻ khó hiếu.
Nhìn kỹ thì thấy ngực nó vừa bị thứ gì đó đâm xuyên qua và khi nhìn thấy thanh trường thương cắm sâu xuống đất thì mới cảm thấy rùng mình.
Trong đầu họ lúc này đang cảm thấy mông lung và nghi ngờ chính bản thân. Sáu người bọn họ hợp lực vây giết đầu hung thú cả hai canh giờ nhưng chưa giết được nó mà người vừa mới đến chỉ dùng một chiêu liền làm được.
'Hắn rốt cuộc là ai?'
Ngây ngỗng một lúc, đám người lúc này mới kịp bình tĩnh trở lại. Ánh mắt họ nhìn Đế Nguyên Quân lộ vẻ dè chừng và có phần lo sợ.
Thấy đám người không có phản ứng, Đế Nguyên Quân hỏi.
"Thi thẻ hung thú này các ngươi không cần thì ta có thể lấy được không?"
Nhận được cái gật đầu, Đế Nguyên Quân thu thi thể hung thú vào nhẫn trử vật rồi nhảy xuống. Hắn từng bước tiến lại gần đám người và nói.
"Nếu đã giải quyết xong hung thú thì các ngươi có thể nói cho ta biết được rồi chứ?"
Một lúc lâu sau!
Nghe những gì đám người kể lại thì hắn cũng hiểu đại khái những chuyện đã xảy ra và biết một chút về cơ duyên mới xuất hiện gần đây nên cảm thấy có chút tò mò.
Suy nghĩ một lúc, Đế Nguyên Quân lên tiếng.
"Vậy những thế lực đó đều đã đến chỗ xuất hiện dị tượng rồi sao?"
Đám người nghe thấy vậy thì gật đầu, trong ánh mắt hiện lên vẻ tiếc nuối.
"Đúng vậy, đa phần đều đã đến đó hết cả."
Đế Nguyên Quân nhìn họ, trên gương mặt hiện lên vẻ khó hiểu.
"Vậy tại sao các ngươi không đi? Chẳng nhẽ các ngươi từ bỏ một cơ duyến lớn như vậy sao?"
"Bọn ta cũng muốn đế đó lắm chứ nhưng thực lực quá yếu nên đến đó cũng chỉ có một con đường chết mà thôi."
Bọn họ thở dài rồi nở một nụ cười khổ đáp.
"Cường giả của tám thế lực đều đi đến đó và lực lượng họ toàn là những cường giả Hóá cảnh cao tầng trở lên còn bọn ta chỉ là Hoá cảnh tầng một. Cho dù đến đó và lấy được cơ duyên thì những người khác sẽ để ta rời đi sao?"
"Tuy các thế lực được tạo ra cũng vì mục đích tranh đoạt cơ duyên thì những cá nhân trong tổ chức đó cũng vậy mà thôi."
"Đối với người của những tông môn lớn như Đan Tông, Đao Tông thì bọn họ sẽ tương trợ lẫn nhau còn bọn ta là người ngoài. Kể cả khi gia nhập thế lực thì vẫn là người ngoài, họ sẽ vì mối quan hệ đó mà bỏ qua cơ duyên sao?"
"Nói đúng hơn thì bọn ta ở trong thế lực cũng chỉ là người nương nhờ nên việc sống chết họ sẽ không quan tâm.
Thậm chí họ còn âm thầm ra tay nếu cần thiết."
"..."
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì lâm vào trầm mặc, ban đầu hắn không tin việc các thế lực được tạo nên để hỗ trợ nhau tìm kiếm và tranh đoạt cơ duyên nhưng khi nghe những gì họ nói thì hắn mới chắc chắn với suy nghĩ của mình.
Bất giác, hắn nhếch mép nở một nụ cười khiến đám người nhìn nhau và cảm thấy khó hiểu.
Lúc này, Đế Nguyên Quân đứng dậy, ánh mắt hắn nhìn về hướng dị tượng rồi rời đi. Nhìn theo bóng lưng hắn, đám người lên tiếng hỏi.
"Huynh đệ, ngươi đi mà không để lại tên sao?"
"Nếu ngươi muốn đến đó thì tốt nhất tránh xa đám người của Ma Tông, bọn chúng chính là những kẻ điên và rất tàn độc."
"Sau này nếu có cơ hội gặp lại, có thể cho ta biết danh tính của ngươi được không?"
"...".
Bỏ mặc những lời nói ở sau lưng, Đế Nguyên Quân bắt đầu di chuyển nhanh. Đi được hơn năm mươi dặm thì hắn thấy phía trước hắn có một đám người đang dựng trại thì cảm thấy có chút nghi ngờ.
Hắn đứng ở đằng xa quan sát một hồi lâu và không thấy dám người kia có hành động gì khác thường thì tiến lại gần.
Khi nhìn thấy có người lạ đến gần, có một tên nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân rồi quát lớn.
"Ngươi là ai?"
Ngay lập tức, một nhóm mười người tay cầm kiếm đứng thành hàng, khí tức trên người liên tục tuôn ra và dùng ánh mắt tràn đầy sát ý.
Nhìn thấy dáng vẻ cẩn trọng của đám người này, Đế Nguyên Quân liền đoán bọn họ không phải là người thường mà trông họ giống như đã được huấn luyện từ trước. Tuy số lượng không nhiều nhưng họ chắc chắn là những người tinh anh của một thế lực nào đó
Thấy bầu không khí trở nên căng thẳng, Đế Nguyên Quân tiến lại gần, trên gương mặt hiện rõ vẻ hoà hoãn lên tiếng.
"Ta đến đây chỉ để chào hỏi và không có địch ý. Các ngươi đừng căng thẳng như vậy?"
Nhìn Đế Nguyên Quân không có một chút dao động khí tức và dáng vẻ thả lỏng không có một chút hành động lạ thì đám người mới thở phào một hơi rồi thu kiếm lại.
Từ trong trại đi ra một vị trung niên nhân khoảng năm mươi tuổi đang cởi trần và trên ngực cuốn nhiều lớp vải trắng. Nhìn kỹ thì có thể thấy dưới lớp vải đang thấm máu, người này vừa rồi đã trải qua một trận chiến và đang bị thương khá nặng.
Trung niên nhân nhìn Đế Nguyên Quân rồi lên tiếng hỏi hắn.
"Nhìn ngươi rất lạ, ngươi là ai và thuộc thế lực nào?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]