Nhìn ngươi rất lạ, ngươi là ai và thuộc thế lực nào?!
Nhìn dáng vẻ cảnh giác của đám người, Đế Nguyên Quân thở ra một hơi rồi lên tiếng đáp lời.
"Ta là ai không quan trọng và ta tới đây không có địch ý với các ngươi. Nếu như ta là kẻ địch thì các ngươi đã bị bao vây từ lâu rồi, các ngươi thấy ta nói có đúng không?"
Thấy bọn họ không lên tiếng, Đế Nguyên Quân tiến lại gần và nói tiếp.
"Mục đích của ta tới đây rất đơn giản, chỉ cần nói cho ta hết những gì mà các ngươi biết về bí cảnh thì ta có thể giúp các ngươi một việc. Tỷ như việc trị thương cho ngươi."
Đế Nguyên Quân nhìn về phía trung niên nhân rồi nở một nụ cười nhẹ.
"Tuy vết thương đó chỉ là ngoài da thịt và không nặng nhưng để hồi phục thì tốn ít nhất cũng phải một tháng. Chỉ cần đáp ứng yêu cầu, ta đảm bảo ngươi sẽ hồi phục chỉ sau bảy ngày."
Đám người nghe thấy vậy thì rục rịch, họ liếc mắt nhìn nhau và trong ánh mắt hiện lên chút hy vọng.
Lúc này, trung niên nhân nhìn Đế Nguyên Quân một lúc rồi lên tiếng.
"Nhìn ngươi không giống kẻ xấu, ta tạm tin ngươi một lần."
"Ta có thể đáp ứng yêu cầu và mong ngươi giữ đúng lời hứa, nếu không đừng trách bọn ta ỷ đông hiếp yếu."
Hắn nghe thấy vậy thì nở một nụ cười nhẹ rồi gật đầu.
"Chuyện đó các ngươi không cần lo lắng, lời ta một khi nói ra sẽ không bao giờ nuốt lời. Nếu như ta muốn rời đi thì các ngươi không cản được."
Đi vào trong lều, Đế Nguyên Quân ngồi đối diện trung niên nhân và nói.
"Bây giờ có thể cho ta biết các ngươi là ai được rồi chứ?"
Trung niên nhân gật đầu đáp.
"Ta tên là Trương Phùng, thủ lĩnh của Nghĩa Quân Đoàn. Ban đầu, quân của ta tiến vào bí cảnh hơn ba mươi người tinh nhuệ nhưng một tháng này bị người của bảy thế lực kia vây giết nên chỉ còn lại mười người."
"Về lý do vì sao bọn ta bị vây giết là gì thì ngươi cũng đoán được. Thật lòng mà nói thì ban đầu bọn ta đoạt được cơ duyên lớn và bị bảy thế lực khác biết nên chúng mới ra tay với bọn ta."
Nhin Đế Nguyên Quân sắc mặt thay đổi khi nhắc đến cơ duyên thì Trương Phùng lên tiếng nói tiếp.
"Cơ duyên đó hiện tại đang nằm trong tay của Đao Tông và vết thương trên ngực ta chính là do tên thủ lĩnh Đao
Tông để lại."
"...".
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì cảm thấy hiếu kỳ hỏi.
"Khi tiến vào, ta thấy số lượng không đến hai trăm người mà không thấy các ngươi? Đó là vì sao?"
Trương Phùng nhìn hắn một lúc rồi lên tiếng.
"Có lẽ ngươi mới tới lần đầu nên có điều vẫn chưa biết. Bí cảnh này có tổng cộng năm thông đạo nên ngươi không gặp ta cũng đúng thôi."
"Số lượng người tiến vào ít cũng vài ngàn, thậm chí hàng vạn nhưng bí cảnh này quá rộng nên sẽ hiếm khi gặp nên ngươi mới nghĩ có ít người tiến vào."
"Có lẽ người mở thông đạo không nói cho ngươi biết lý do và những bí mật ẩn sâu của bí cảnh này nhỉ?"
Đế Nguyên Quân khẽ nhíu mày, trên gương mặt hiện lên vẻ khó hiểu.
"Ngươi nói vậy là có ý gì? Có thể nói chi tiết hơn được không?"
".."
Trương Phùng bật cười, ánh mắt hắn nhìn Đế Nguyên Quân rồi nói.
"Có lẽ ngươi chỉ được đặc cách tiến vào nên mới không biết. Những người mở thông đạo đều có bản đồ liên quan đến những cơ duyên ở trong này, tuy có rất nhiều chỗ đã bị người khác lấy đi nhưng số lượng vẫn còn rất nhiều."
"Chắc ngươi cũng biết về dị tượng gần đây, đó chính là một trong những cơ duyên được ghi chú ở trên bản đồ.
Những lần trước đây nó đều xuất hiện nhưng không một ai biết cơ duyên của nó mang lại là gì?"
"Nhiều người vẫn lầm tưởng nó giúp người khác tu luyện vì trong phạm vi nó xuất hiện thì có thể tu luyện và gia tăng cảnh giới."
"Có lẽ ngươi cũng có suy đoán riêng về nó nhưng chúng ta cũng giống nhau. Đều không biết cơ duyên đó là gì và ai ai cũng muốn tranh đoạt nó."
Thở dài một hơi, Trương Phùng để lộ biểu cảm có phần tiếc nuối và hy vọng.
"Những cơ duyên lớn ở trong này thường sẽ xuất hiện sau một khoảng thời gian nào đó. Tỷ như dị tượng này là khởi đầu cho tất cả, nếu đúng như những gì được ghi chép thì một tháng sau sẽ có một đợt dị tượng khác xuất thế."
"Trong một tháng đó, nếu không ai đoạt được cơ duyên thì nó sẽ biến mất và cơ duyên khác sẽ xuất hiện.
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì lâm vào trầm tư, trong đầu hắn hiện lên những câu hỏi mà hắn chưa thể tìm được câu trả lời.
'Nếu những gì hắn nói là sự thật thì những cơ duyên lớn sẽ xuất hiện sau một tháng. Thời gian theo chu kỳ như vậy là một chuyện chưa từng xảy ra? Nó giống như có một ai đó đang thao túng ở đằng sau?*
'Có lẽ, bí cảnh này xuất hiện vì một mục đích thâm sâu nào đó? Thật khiến người ta cảm thấy tò mò?
Suy nghĩ một lúc, Đế Nguyên Quân nhìn Trương Phùng và nói.
"Có thể cho ta xem qua bản đồ mà ngươi có được không?"
Trương Phùng hào sảng gật đầu.
"Tất nhiên, có rất nhiều người biết về bản đồ này rồi và nếu thêm ngươi thì cũng chẳng sao?"
Hắn vừa nói vừa lấy ra một tấm bản đồ được làm tư da của hung thú trải dài chiếm gần hết diện tích của căn lều.
Nhìn những đánh dấu trên bản đồ, Đế Nguyên Quân thấy có rất nhiều ghi chú có nhiều ký hiệu và màu sắc khác nhau ở trên đó thì cảm thấy hiếu kỳ.
Nhìn dáng vẻ suy tư của hắn, Trương Phùng lên tiếng.
"Như ngươi thấy đó, bản đồ này chỉ ghi lại một phần mà thôi. Nó vẫn chưa hoàn chỉnh nhưng chỉ cần chừng này cũng đủ để ngươi tìm kiếm cơ duyên rồi."
"Ngươi để ý, những vị trí đánh dấu chữ "x" là những cơ duyên đã bị người khác lấy. Còn những cơ duyên mà có vòng tròn đỏ là một nơi cực kỳ nguy hiểm, trước đây từng có nhiều người xông vào nhưng chưa có ai trở ra nên mọi người đều xem nó là vùng cấm."
'Những vùng cấm này đều nằm ở chỗ sâu, nơi đó ắt hẳn ẩn giấu bí mật gì đó?'
Nhìn những vòng tròn đỏ có trên bản đồ, Đế Nguyên Quân suy nghĩ một lúc rồi nhìn hết một lượt để ghi nhớ những nơi đánh dấu rồi lên tiếng.
"Đa tạ."
"Ta hiện tại còn một câu hỏi. Các ngươi chỉ có tám thế lực thôi sao?"
Trương Phùng nhìn hắn lộ vẻ nghi ngờ, tuy không biết ý của hắn là gì nhưng cũng chỉ có thể gật đầu.
"Đúng vậy, ngoại trừ bọn ta ra thì chỉ còn bảy thế lực khác."
"Vậy sao? Ta hiểu rồi."
Đế Nguyên Quân nhìn Trương Phùng một lúc rồi gật đầu.
"Thương thế của ngươi dễ dễ chữa trị, chỉ càn lấy giọt tinh huyết này và luyện hóá nó trong bảy ngày thì ngươi không chỉ hồi phục thương thế mà nhục thân còn tăng lên một bậc."
Nhìn giọt tinh huyết từ đầu ngón tay đế nguyên nhỏ xuống và đang trôi lơ lững thì Trương Phùng giật mình. Ánh mắt hắn nhìn nó thì lộ vẻ không thể tin được.
Bản thân tu luyện đến nay biết bao nhiêu loại tinh huyết nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy một loại tinh thuần đến như vậy. Chỉ ngửi thôi đã khiến cơ thể hắn phải run lên, toàn bộ da thịt rục rịch như muốn chiếm lấy giọt tinh huyết.
Nhìn giọt tinh huyết rồi nhìn qua Đế Nguyên Quân, Trương Phùng hỏi.
"Đây là lần đầu tiên ta thấy một giọt tinh huyết cấp bậc Hóá cảnh tinh thuần và mạnh như thế này? Rốt cuộc ngươi lấy ở đâu và ngươi là ai?"
Đáp lại, Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ rồi quay người rời đi trước ánh mắt đầy hy vọng của hắn.
"Điều đó không quan trọng, giao dịch của ta kết thúc."
Nói xong, hắn rời đi trước ánh mắt của đám người. Đợi bóng lưng hắn hoàn toàn biến mất, những người khác chạy vào trong lều Trương Phùng với ánh mắt đầy sự khó hiểu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]