10
Hắn không biết rằng vào khoảnh khắc đó, sinh mạng của hắn đã bị kết thúc.
Ta định nói thêm vài lời tàn nhẫn, nhưng cơn đau ở n.g.ự.c quá dữ dội.
Không ngờ chỉ với bốn từ ngắn ngủi, đã khiến vị hoàng đế trước mắt ta rối loạn tâm trí.
Hắn luống cuống giơ tay lên, muốn lau sạch vết m.á.u trên môi ta.
Nhưng càng lau càng nhiều.
Cuối cùng, hắn ôm chặt lấy ta, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Hắn nói: "Không, không, là trẫm sai rồi, trẫm không cần người khác nữa, Duyệt nhi, chúng ta không chia lìa nữa."
Chậc, đồ ngốc.
Ta đã có một giấc mơ.
Đó là khi ta vừa mới kết duyên cùng Tiêu Dục.
Khi ấy, Tiêu Dục vẫn là thái tử không được đế vương coi trọng, số người ủng hộ trong triều đình vốn đã thưa thớt.
Trong những lúc khó khăn nhất, Tiêu Dục bị hoàng đế ra lệnh giam lỏng trong phủ, không có thánh chỉ thì không được ra ngoài.
Hắn chỉ cách việc bị phế truất một bước nữa mà thôi, ta đã đến cầu xin Thái hậu đương triều, nhưng bà lạnh lùng không động lòng, không muốn vì việc này mà tiêu hao chút tình cảm ít ỏi còn lại giữa bà và Tiên đế.
Cuối cùng, Tiêu Thần, khi ấy đang bị kẹt ở Giang Nam, đã điều tra ra danh sách những quan viên tham nhũng trong vụ lũ lụt lúc bấy giờ, rồi Chu Du liều mạng đem về.
Vào ngày nhận được danh sách, ta đã cải trang, lợi dụng đêm tối, cầm lấy quân bài nguy hiểm này một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-mung-tan-lang/3624388/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.