Một bữa lẩu đổi được Ma Tôn ra tay huấn luyện cho Ngụy Hằng Editor: Yang Hy Phong Vạn Lý nghiến răng ken két, biết lúc này phải nhanh chóng chiếm lại thế thượng phong, bèn không trả lời câu hỏi của Hà Minh mà hỏi ngược lại: “Giờ là tôi hỏi mới đúng chứ, sếp ạ?” Hà Minh nghe vậy chỉ nhàn nhạt gật đầu: “Hỏi đi.” Phong Vạn Lý liền lôi lại câu hỏi cũ, nhưng thêm một câu chốt cho thêm phần sắc bén: “Sếp là người tộc nào? Với lại, sếp đã xóa sổ tộc nào vậy?” “Chính xác thì, tôi không thuộc bất kỳ tộc nào cả.” Hà Minh vừa rót trà vừa nói tiếp, “Truyền thuyết lúc nào chả thêm mắm dặm muối. Tôi không phải người của bất kỳ tộc nào, chỉ là được họ nuôi nấng từ bé, tôi xem họ như tộc của mình. Còn người đời muốn đồn sao thì đồn.” “Chẳng lẽ sếp định bảo sông Vong Xuyên đẻ ra linh hả?” Phong Vạn Lý cười khà khà, nhưng thấy sắc mặt Hà Minh hơi co giật, cậu liền ngớ người: “Không phải chứ… không lẽ thật hả? Sông Vong Xuyên… già rồi mà còn có con hả?” Khóe miệng Hà Minh co quắp, không nhịn được mắng thẳng: “Bộ cậu bị mát hả?!” Ban đầu anh cũng thấy chuyện linh sinh từ sông chẳng có gì đáng nói. Nhưng cái câu “Sông Vong Xuyên già rồi mới đẻ” đúng là khiến anh muốn tắt luôn cuộc trò chuyện. Phong Vạn Lý lúc này mới nhận ra mình vừa nói một câu ngu chấn động trời đất, ho khan vài tiếng giả bộ như chưa có gì xảy ra, lảng sang chuyện chính: “Ờ thì… cái tộc bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tuong-nhan-qua-mieu-khuan/4682130/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.