Gió đêm sắc lạnh bất thường, Nhan Yểu tạm biệt Triệu Tiểu Du xong thì một mình trở về studio.
Cuộc gọi ban nãy là ngoài ý muốn, Nhan Yểu không để Triệu Tiểu Du nói cho Tưởng Vũ biết mình có mặt, như thể tất cả chưa từng xảy ra.
Trong văn phòng yên tĩnh, chỉ có một chiếc đèn bàn vàng hắt ra thứ ánh sáng ấm áp, nhưng vẫn khó xua đi cái lạnh len lỏi của đêm.
Trên màn hình máy tính là bức ảnh hôm ấy cô chụp cho Giang Nghiên. Anh nói mình chưa từng chụp ảnh chân dung, vậy mà sức căng trước ống kính lại khiến người ta phải ngạc nhiên.
Nét mày mắt của anh luôn là thứ cô thiên ái, bởi trong đôi mắt ấy lúc nào cũng thấp thoáng bóng hình cô, tựa như cô chính là cả thế giới của anh.
Những lần ở bên nhau trước đây, Nhan Yểu luôn vô thức bị đôi mắt của người đàn ông hút lấy, đến nỗi lơ cả nét mặt anh.
Hôm chụp, cô bảo Giang Nghiên tập trung nhìn mình, giờ ngoảnh lại xem ảnh mới bỗng nhận ra, biểu cảm của anh nghiêm túc đến thế nào.
Quả thật từ đầu đến cuối, Giang Nghiên luôn nghiêm túc với mối tình này, nghiêm túc đến mức khiến cô cũng có cảm giác mình đang yêu đương một cách chân thật.
Rất mới mẻ, nhưng cũng thường khiến lòng người nghèn nghẹn.
Trước kia mỗi mối tình của Triệu Tiểu Du đều ồn ào cãi vã, bên tai cô kể khổ kể mãi, oán thán không dứt. Nên cô luôn thắc mắc: đã không vui như vậy, sao còn chọn ở bên nhau? Sau này, tình cờ thấy Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067343/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.