Ngày hôm sau, Nhan Yểu nằm trên giường, lờ mờ tỉnh dậy dưới ánh nắng.
Thắt lưng dưới truyền đến từng đợt ê mỏi. Cô chống người ngồi dậy, chăn trên người tuột xuống, để lộ phần trên trần trụi. Trên làn da trắng như tuyết lấm tấm những dấu hôn đỏ thẫm, đủ cho thấy đêm qua đã điên cuồng đến mức nào.
Nhan Yểu day trán, mái tóc dài như thác hơi rối xõa xuống lưng. Ký ức dâng lên như thủy triều, cái lực gần như đ.â.m thẳng vào tận linh hồn, thế công khiến người ta khó lòng chống đỡ, cùng những lời người đàn ông ghé bên tai nói cứ lởn vởn mãi trong đầu.
Sắc mặt cô chợt trầm xuống. Đảo mắt nhìn quanh: mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ như mới, cứ như vài tiếng trước trận “loạn chiến” chưa hề xảy ra.
Đống quần áo rơi vãi trên đất được gấp gọn đặt lên chiếc sofa đơn, rác trong thùng ở góc phòng cũng được mang đi cùng, bên trong còn có mấy chiếc bao đã dùng, không chỉ hai ba cái.
Đêm qua anh càng “mạnh”, lúc rời đi lại càng chu tất.
Trên người cô sạch sẽ, sảng khoái, ngoài cảm giác khó chịu do vận động kịch liệt để lại thì chẳng hề bết dính. Hẳn là lúc cô mệt ngủ thiếp đi, anh đã bế cô vào phòng tắm lau rửa qua.
Dịch vụ hậu mãi này đúng là khỏi chê.
Nhan Yểu nhếch môi, lật chăn xuống giường, mặc quần lót, tùy tay khoác sơ mi rồi đi về phía phòng tắm.
Trong gương, dưới vạt áo là những vệt hôn rải rác; hai dấu trên cổ càng nổi bần bật, ngay cả hình xăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067344/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.