“Ít nhất chúng ta phải cho em ấy cơ hội để gỡ đi những khuất mắt trong lòng của mình chứ hả Trạch Minh?”
Nhưng rồi trước lời giải thích của Ninh Lâm, Đặng Trạch Minh vẫn nhất quyết không đồng ý: “Ninh Lâm em ấy cần có cơ hội để làm sáng tỏ mọi chuyện nhưng không có nghĩa là anh phải mạo hiểm tính mạng của mình, anh có hiểu không?”
“Anh bỏ ý định đó ra khỏi đầu của mình đi, tôi sẽ không đồng ý đâu!” Đặng Trạch Minh ngay lập tức từ dưới sofa bật người ngồi dậy bỏ đi.
Bấy giờ Ninh Lâm vẫn còn đang ngồi ở sofa, nhìn từng bước chân của Đặng Trạch Minh mà vội vã chòm người đứng lên vẫn muốn thương lượng mà gọi tên: “Trạch Minh...”
Nhưng rồi còn chưa kịp nói hết câu, ý định của Ninh Lâm đã bị lời của Đặng Trạch Minh cướp lấy đánh gãy: “Nếu anh có chuyện gì tôi biết ăn nói với An An thế nào hả?”
“Vậy thì đừng để em ấy biết!” Ninh Lâm vẫn kiên quyết với dòng suy nghĩ của mình.
Đặng Trạch Minh chăm chăm nhìn Ninh Lâm, anh chính là đang tức giận đối với những suy nghĩ nông cạn trước mắt của Ninh Lâm: “Anh điên rồi, Ninh Lâm! Anh đừng có mà ngu ngốc mà đi tìm Bạch Nhược Quân!”
“Và tôi cùng không muốn nghe anh nhắc đến việc này thêm lần nào nữa!”
“Vì chắc chắn tôi sẽ không đồng ý với anh đâu!” Đặng Trạch Minh chắc nịch từ chối.
Nói rồi Đặng Trạch Minh liền vươn tay mở cửa, trước khi đi lòng còn có phần hơi bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476838/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.