Thiếu niên giống như bị giọng điệu của hắn dọa, sợ hãi chui càng sâu vào ngực hắn, thế nhưng hạ thân lại càng liều mạng trêu chọc hắn.
“Hứa Dương!”
Mặt nhỏ của thiếu niên bị ép ngẩng lên, đối mặt với hắn.
Vốn đã định giáo huấn cậu một hồi “em còn chưa trưởng thành”, bỗng nhiên đối diện với đôi mắt hồng hồng đáng thương của cậu, lời muốn nói đến miệng đều nghẹn lại.
Đúng rồi, em ấy chỉ mới mười bảy, còn vài tháng nữa mới đến mười tám nhưng đã xém phải trải qua những chuyện đáng ghê tởm nhất. Em ấy mém chút là bị người vấy bẩn, có khi còn bị chà đạp, bị tàn phá…
Hắn bất giác mạnh tay ôm chặt lấy cậu.
“Ưm…”
Thiếu niên bị hắn ôm quá chặt không khỏi phát ra một tiếng nghẹn ngào. Thế nhưng cậu vẫn đưa tay ôm ngược lại hắn, khiến cho hai thân hình dán sát vào nhau khăng khít không một kẽ hở.
Không, hắn sẽ không để chuyện đó xảy ra.
Là cảm xúc nôn nóng này khiến hắn quên mất rào cản giữa họ mà gấp gáp muốn kề cận với thiếu niên.
Hắn sợ mất đi cậu.
Hắn giận vì cậu bị người ngấp nghé.
Hắn hận muốn giết người khi nghĩ đến bọn họ đầy đầu ý nghĩ ghê tởm đối với cậu.
Sau bao cảm xúc còn lại chính là ý nghĩ muốn giữ chặt lấy thiếu niên. Tốt nhất là biến em ấy thành của mình, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không khiến hắn hối hận đến mức muốn quay ngược lại thời gian.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-va-em/3399024/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.