Gã cai dẫn hai cô gái vào buồng phòng của mình, căn buồng này khá rộng rãi, ba mặt tường đều có tủ gỗ ốp kính chứa sách vở công văn. Gã cai tổng vận bộ đồ lụa trắng phi bóng, tóc chải keo trông láng cón, chậm rãi từ tốn bước qua giường ngồi, trên cánh môi nhàn nhạt là ý cười như có như không ẩn hiện.
Trịnh Thục Đoan lại gần, nâng cánh tay chắc nịch của gã lên chẩn mạch, cô im lặng nghe ngóng mạch tượng rồi lại kêu gã kề mặt tới gần để xem tròng mắt. Khoảng cách kế cận khiến cho gã cai tổng không quản được đôi mắt mình, chẳng biết vô tình hay cố ý mà liếc nhìn xuống bộ иgự¢ đang ngấp nghé sau tấm áo bà ba mỏng manh.
Lê Mộng Thủy đứng ngay sau lưng cô đã trông thấy hết sự nham nhở ấy, dĩ nhiên nàng không thể im lặng cho qua, bèn thình lình lên tiếng.
- Thưa ông cai, ông phải nhìn thẳng thì cô ba mới xem tròng mắt được.
Đột ngột, không ai ngờ được, cả Trịnh Thục Đoan lẫn gã cai tổng đều bất giác ngó qua nàng.
Bị nói trúng tim đen, gã cai có chút ngập ngừng nhưng rất nhanh liền giấu nhẹm đi, ném cho Trịnh Thục Đoan cái nhìn mang ý nghĩa không hài lòng.
Biết điều, cô quay lại liếc nhìn Lê Mộng Thủy.
- Dẫn cô theo không phải để cô nhiều chuyện.
Thời gian qua, Trịnh Thục Đoan đã học được cách nhẫn nhịn, cách luồn lách giữa chợ đời trôi nổi, cô biết khéo léo đối nhân xử thế để tránh khỏi những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-trinh/2282992/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.