Tôi có thể véo chết cậu không?
Đa phần người học đến trình độ đại học đều rất chăm chỉ cẩn thận. Khoa Khảo cổ Đại học Tây Hoa nổi danh khắp chốn, có thể xếp hạng cao trên trường quốc tế, đó là bởi những vị giáo sư, giảng viên đa phần đều là người nổi tiếng trong ngành, hơn nữa những người đó đều rất chăm chỉ cẩn thận, rất có trách nhiệm với học trò, đó cũng là nguyên nhân mà các sinh viên đua nhau thi vào khoa.
Cho nên, lần này xem chừng chỉ là một chuyến đi chơi đơn giản, nhưng lại thành một cơn "ác mộng" trong một khoảng thời gian dài với lớp Khảo cổ và lớp Lịch sử.
Bảo tàng không lớn, cưỡi ngựa xem hoa cơ bản mất chừng hai ba mươi phút là hết, cho nên rất nhiều học sinh vừa xem xong liền chạy đi xung quanh uống cà phê, đi dạo mua sắm, thậm chí còn có một số người to gan trực tiếp đến rạp chiếu phim trong trung tâm thành phố xem phim, dạo phố rồi ăn uống, sau đó mới bắt xe quay lại. Số người thật sự chìm đắm tỉ mỉ thưởng thức bên trong không nhiều, còn đa phần đều mang tâm thái đến xem náo nhiệt, hoàn toàn không có tư tưởng cao cấp "tăng cường kiến thức". Ngược lại Chu Tú Mẫn rất thích cảm giác này, những văn hóa văn vật xuyên qua thời gian không gian, tưởng tượng tới lịch sử mấy ngàn năm của chúng khiến lòng người sục sôi. Chu Sa càng không phải nói, chỉ là một chiếc trâm bạc bình thường cũng khiến cô không chịu rời đi, hai người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2695378/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.