"Rầm" cánh cửa đập mạnh vào thân xe, Bách Họa Niên một thân tràn đầy nộ khí dừng trước cổng biệt thự của An Linh, hôm nay anh một chiếc áo sơ mi đen bên trong, bên ngoài là một chiếc áo bành tô xám dài, bên dưới là một chiếc quần tây đen.
Lúc nãy An Quân Thụy không biết có việc bận thật sự hay là tức giận An Linh mà kéo cả Hạ Nghiên Dương rời đi.
An Linh lăn lộn trên giường mãi vẫn không ngủ được, cô xốc chăn ngồi dậy mang đôi dép lông hình thỏ vào nhà vệ sinh ngồi trong đó thơ thẩn mấy phút, ánh mắt An Linh nhìn vào khoảng không, trong đầu hoàn toàn trống rỗng đến khi bên ngoài vang lên tiếng chuông điện thoại cô mới hoàn hồn vội vàng rửa mặt, rửa tay chạy ra ngoài.
Chiếc điện thoại nằm úp trên giường, An Linh cầm lên thì thấy một dãy số lạ, ngừng một chút rồi mới nhấc máy.
"Alo?".
"Em mau lăn xuống đây cho tôi!" Giọng điệu người đàn ông có vẻ hơi bực mình nhưng thật ra trong đó không có sự tức giận thật sự, là anh đang cố tỏ ra thôi.
Từ khoảng khắc chất giọng ngọt ngào của An Linh cất lên đột nhiên bao nhiêu khó chịu, bao nhiêu bực mình trong lòng anh đều tan biến không dấu vết.
An Linh không tin vào tai mình, cô lấy điện thoại ra khỏi nhìn chằm chằm vào màn hình chắc chắn không phải là số của Bách Họa Niên, ma xui quỷ khiến An Linh không nói câu nào đã nhấn nút kết thúc cuộc gọi. Cô vội vàng kiểm tra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3742338/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.