Tiếng bước chân bên ngoài con hẻm tối "rầm rập", "rầm rập", có thể nghe ra được đang có rất nhiều người cùng đi một lúc.
"Có đốt rụi chỗ này cũng phải tìm được nó cho tao!" Một tên đàn ông to con trên trán có một vét sẹo dài, là đại ca của mấy tên còn lại hét lên ra lệnh.
Bên trong thùng rác bẩn thỉu, một cô gái tóc dài bịt miệng cố gắng nín thở im lặng để mấy tên du côn kia không tìm ra mình. Qua khe hở chỉ có một ánh le lói lọt vào đôi mắt xanh của Âu Nguyệt hiện ra sắc lạnh không có một tí cảm xúc, dường như chuyện này đã quá quen thuộc.
"Bên này không thấy, mau qua bên kia!".
Đến khi tiếng bước chân ngày càng nhỏ và xa dần, Âu Nguyệt mới từ từ đẩy nắp thùng rác ló đầu ra nhìn xung quanh không thấy ai mới thở phào chui ra khỏi thùng rác.
May thật lúc sáng sớm thùng rác đã được công nhân vệ sinh thu gom đem đi tập kết, chỉ có mùi hơi hôi chứ cũng không có vật gì làm ngáng đường. Đôi chân Âu Nguyệt trở nên tê rần vì ngồi co ro quá lâu, "cạch" vấp ngã đụng trúng mấy thùng gỗ cũ, tiếng động gây sự chú ý với mấy tên đàn em chưa đi xa, một trong số đó hét lên: "Đại ca, nó kìa!".
Đôi mắt Âu Nguyệt trống rỗng khiêng mấy thùng gỗ ném về phía một đám đàn ông, nhân lúc bọn họ bị choáng váng Âu Nguyệt nhanh chân bỏ chạy sâu vào con hẻm.
Tên mặt sẹo thấy Âu Nguyệt chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3740815/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.