🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chiếc Rolls-Royce vừa dừng lại trong sân nhà ba mẹ Tư Hiểu Khê. An Linh vừa mở cửa xe đi xuống thì từ xa có một nữ hầu gái gấp gáp chạy lại.

"Thưa An tiểu thư, hôm nay ông chủ hạ lệnh không tiếp khách, mời An tiểu thư về cho".

"Ai là khách ở đây, ý cô nói tôi cũng là khách?" Mẹ Tư bước xuống xe nói một câu làm nữ hầu gái run rẩy.

"Xin lỗi bà chủ tôi không có ý đó, nhưng ông chủ hạ lệnh hôm nay ai cũng không được vào nhà kể cả...bà chủ ạ"

Trong ánh mắt nữ hầu gái tràn ngập sự sợ hãi, lúc nói chuyện cũng ấp a ấp úng. Cả khoảng sân rộng mấy chục mấy mét vuông bình thường không thiếu người giúp việc nhưng kỳ lạ hôm nay lại chẳng thấy ai ngoài nữ hầu gái đang đứng trước mặt An Linh và mẹ Tư. Chắc chắn trong nhà có điều gì đó mờ ám.

Đến lúc này thì chỉ còn cách xông vào nhà, có mẹ Tư ở đây An Linh không tin một cô hầu gái nhỏ bé sẽ làm gì được mình.

Mẹ An ngồi yên trong xe quan sát từ nãy đến giờ, nghe rõ hết nội dung câu chuyện lờ mờ đoán ra được khuất tất trong đó. Bà cầm điện thoại trong tay bấm một số quen thuộc, đối phương hình như cũng đang chờ cuộc gọi nên lập tức bắt máy, mẹ An nói: "Các cậu rút đi!"

An Linh vừa vào thế chuẩn bị thì tiếng động cơ xe vang lên từ sau lưng, một chiếc xe hơi kiểu cổ đang từ từ tiến vào, vừa khéo đồ bên cạnh xe An Linh.

Mẹ Tư vừa nhìn đã biết là ai.

Vị cứu tinh của họ đến rồi.

Ông cụ Tư mặc bộ quần áo kiểu dáng thời nhà Thanh một tay chống gậy, một tay được quản gia đỡ xuống xe.

"Con chào ba"

"Con chào ông"

"Tiểu Linh còn có mẹ Tiểu Khê, trời lạnh lắm mấy đứa sao không vào nhà mà lại đứng đây?" ông cụ Tư cười hiền.



Mẹ Tư thuật lại hết mọi chuyện cho ông cụ nghe, ông cụ Tư nghe xong nét mặt vui vẻ lập tức chuyển sang tức giận, tay phải nắm chặt cây gậy gỗ mắng: "To gan, đúng là to gan, tránh ra ta phải gặp ba của Khê Khê".

Uy quyền của ông cụ Tư hơn tất cả, lời ông nói như thánh chỉ không ai dám cãi, nữ hầu gái làm việc ở đây đã mười mấy năm chứng kiến vô số lần nên vội vàng tránh qua một bên.

Đi sâu vào trong một đoạn mới đến nhà chính. Đập vào mắt là Trần Phi sống lưng thẳng tắp quỳ gối trước cửa nhà, đầu tóc ướt nhẹp, trời thì rét căm căm cậu chỉ mặc một chiếc áo len mỏng manh cũng ướt đẫm dính sát vào da thịt.

Mẹ Tư không rõ cậu trai trước mặt là ai, còn ông cụ Tư thì biết rất rõ Trần Phi chính là bạn trai của cháu gái mình, nhìn thấy cậu ta quỳ gối trước cửa cộng thêm bộ dạng nhếch nhác ông không khỏi đau lòng kêu lên: "Đứa nhỏ này sao lại quỳ ở đây? Mau mau Tiểu Linh kéo nó đứng dậy".

"Ba biết cậu ấy à?" Mẹ Tư hỏi.

Ông cụ Tư thản nhiên: "Ừm nó là cháu rễ tương lai của ta".

An Linh chạm vào vai Trần Phi, nhiệt độ lạnh buốt truyền đến tay giống như một tảng băng. Rõ ràng người quỳ dưới tuyết quá lâu nên bị sốt rồi lúc tỉnh lúc mê, cậu ta mở to đôi mắt đỏ ửng hiện đầy tia máu ra nhìn một lúc dường như không có tiêu cự.

Đến khi nhìn rõ được người trước mắt là An Linh và ông cụ Tư, liền dập đầu van xin: "An tiểu thư, tôi xin cô mau vào cứu tiểu Khê đi! Tư lão gia con xin ông mau cứu em ấy đi mà!"

"Con xin mọi người cứu em ấy, cứu em ấy đi..." Trần Phi vừa khóc vừa nói liên tục dập đầu cầu xin người trước mặt.

Sự lo lắng cố gắng kìm nén trong lòng mẹ Tư, bây giờ lại nghe được sự van xin thảm thiết của cậu trai trẻ trước mặt nỗi bất an như con sóng dữ cuồn cuộn dồn dập phá vỡ hết mọi thứ, bà giữ vai Trần Phi nghẹn ngào hỏi: "Con bé bị làm sao, mau nói cho ta biết!".

Ông cụ Tư sống gần 90 năm cuộc đời, đã trải qua bao nhiêu sóng gió ông đoán được một phần câu chuyện qua những lời nói không rõ ràng của Trần Phi, ông nói với quản gia bên cạnh mình: "Đỡ cậu Trần đi thay bộ quần áo khô ráo đi, sẵn tiện chở cậu ấy đến bệnh viện kiểm tra sơ bộ có thể cậu ấy đã quỳ dưới mưa tuyết cả đêm rồi".

"Mẹ Tiểu Khê à, để nó đi đi con bé bị làm sao, ba nó là người hiểu rõ nhất" Ông cụ Tư nói một câu sâu xa, An Linh nhất thời nghe không hiểu.

"Tư lão gia còn ông..." Ông cụ Tư vỗ vỗ mu bàn vẫn nắm chặt tay mình: "Yên tâm ta tự đi được!".



"Tư lão gia, con không muốn đi, con tận mắt thấy Tiểu Khê an toàn!"

"Con yên tâm, có ta ở đây nó sẽ không sao đâu".

Sau khi Trần Phi cùng quản gia rời đi, An Linh nhanh nhẹn đỡ lấy cánh tay trái của ông cụ Tư, mặc dù ông liên tục xua tay nói không cần ông tự đi được nhưng nhìn dáng vẻ run run của ông làm người ta không yên để ông đi một mình chút nào.

Mẹ Tư đi phía sau không ngừng lau nước mắt.

3 người đứng trước cánh cửa đóng chặt không một kẻ hở, "rầm" ông cụ Tư cầm gậy gỗ đập mạnh vào cửa mắng:

"Tư Lực mày mở cửa ra cho ba trước khi ông già này đập nát nhà mày! Ba biết mày ở trong đó! Tư Lực! ".

Chừng mấy phút sau, cánh cửa được hé mở. Bên trong là cảnh tưởng tan hoang như vừa mới bị trộm vào nhà lục tung lên.

Mảnh vỡ bình hoa văng tung tóe dưới sàn, bên cạnh là đóa hoa hồng bị dập nát, trên bàn trà có một xấp giấy tờ có cả giấy siêu âm bị cháy xém một nữa.

Điện thoại di động của Tư Hiểu Khê màn hình bị đập vỡ nát nằm lẫn trong đống hoa hồng, chắc chắn là không sử dụng được nữa.

Người mở cửa là một thanh niên vệ sĩ còn Tư Lực ngồi trên sofa gương mặt tràn đầy nộ khí, kể cả đã nghe đã thấy ba mình đến cũng không giảm bớt được phần nào.

Trước khi đến đây, mẹ An đã nói với An Linh rằng: "Con hãy làm mọi chuyện mà con thấy đúng, mẹ sẽ luôn ở phía sau hỗ trợ cho con" Từng lời nói của mẹ An vang lên trong đầu An Linh như một chất kích thích, đến cuối cùng mẹ An vẫn chọn ở ngoài, cô biết mẹ mình làm gì cũng có lý do nên cô chưa bao giờ hỏi.

An Linh nhìn ông cụ Tư rồi nhìn mẹ Tư vẫn chưa hết bàng hoàng vì cảnh tượng trước mắt.

An Linh nói nhỏ vào tai mẹ Tư rồi sau đó đưa cánh tay của ông cụ Tư cho bà đỡ, còn cô một mình chạy nhanh lên lầu, bên dưới vọng lên tiếng hét của Tư Lực: "Bắt nó lại không được cho nó lên đó".

Ông cụ Tư liền quát: "Mày dám động đến một sợi tóc của con bé, hôm nay tao không đánh gãy chân mày, tao không phải là ba của mày nữa"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.