Lúc 8 giờ đúng, Bách Họa Niên nói với An Linh anh có việc bận nên phải đi ngay, bảo cô ngoan ngoãn ở trong bệnh viện trưa anh sẽ đến đón cô về nhà.
Với thái độ của Bách Họa Niên, An Linh nghĩ người đàn ông như anh ngoài nhiệt tình trêu ghẹo cô ra thì cũng chả buồn quan tâm đến tâm đến chuyện của người khác. Không ngờ trước khi đi anh đặt vào tay Cao Sở Tiêu một tấm thẻ, cô còn nghe được anh nói nói cần gì thì cứ quẹt thoải mái không phải lo.
Cao Tĩnh đứng bật dậy giựt lấy tấm thẻ muốn trả lại cho Bách Họa Niên, anh hờ hững buông ra một câu với âm lượng vừa phải chỉ hai người nghe thấy: "Cầm! Tôi không rãnh thương hại các người, tôi chỉ không muốn cô gái của tôi bận lòng" Giọng điệu vừa kiêu ngạo vừa như ra lệnh.
Quay về hiện tại thời gian cũng gần trưa, An Linh chợt nhớ đến từ sáng đến giờ Cao Sở Tiêu chưa ăn gì cả, cô bèn đi vòng vòng trước cổng bệnh viện mua được một cái bánh bao hấp và một chai sữa đậu nành nóng.
Trong một buổi sáng, có quá nhiều thứ dồn dập liên tục ập đến Cao Sở Tiêu nên cậu ấy chẳng có tâm trạng ăn uống gì cả nhưng may thay có An Linh nói nếu không ăn thì sẽ không có sức chăm sóc được cả hai người, ép Cao Sở Tiêu ăn sạch cái bánh bao lớn và uống nửa chai sữa đậu nành
Lúc này An Linh mới yên tâm quay về phòng của mình để dọn đồ, để lúc Bách Họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3739415/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.