Nếu đổi thành phu xe khác, chỉ sợ còn chưa kịp phản ứng đã bị Ngũ hoàng t.ử đuổi theo.
Tạ Hồng lại không hiểu, lão tiếp tục trừng mắt: "Thế tử, ngài đừng quá cưng chiều hắn, nên giáo huấn thì phải giáo huấn.”
Dung Chiêu cười nói: "Được, ta đây giáo huấn hắn.”
Nói xong, Dung Chiêu hất cằm về phía Vô Danh: "Ta ăn xong rồi, để trừng phạt, ngươi dọn hộp đi.”
Vô Danh: "Vâng.”
Khóe miệng hắn nhếch lên.
Tạ Hồng giậm chân: "Thế tử!”
Dung Chiêu rút khăn tay ra lau khóe miệng, khoát tay: "Đi thôi, chi nhánh Phúc Lộc Trang cũng sắp sửa xong rồi, chúng ta cũng phải sớm tuyên truyền, cũng nên gửi thiếp mời ra ngoài…"
Nghe vậy, Tạ Hồng trở về trạng thái làm việc, vẻ mặt nghiêm túc đáp: "Vâng.”
…
Hai ngày sau.
Nhà Triệu Ngự Sử nhận được một thiếp mời.
Đương gia phu nhân lúc ăn tối lấy ra thiếp mời, nói với lão thái thái và Triệu Ngự Sử: "Mẫu thân, tướng công, hôm nay Phúc Lộc Trang đưa tới một thiếp mời...."
Triệu Ngự Sử nhíu mày: "Có chuyện gì? Chẳng lẽ bàn tiệc của chúng ta bị người ta giành rồi sao?”
Lão thái thái lập tức buông bát đũa xuống, nóng nảy: "Như vậy sao được, chúng ta đã sớm đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, sinh nhật của ta cũng không thể thay đổi, sao có thể hủy được?"
Triệu Ngự Sử: "Con nhớ lúc giao tiền có nói nếu trả bàn thì phải trả gấp đôi tiền đặt cọc.”
Hắn cười lạnh một tiếng: "Hủy thì hủy.”
Về phần Dung Chiêu có dám quỵt nợ hay không? Hắn chính là Ngự Sử, hôm nay Dung Chiêu dám quỵt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5059442/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.