Binh bộ thượng thư: "Hắn có bản lĩnh lớn cho nên mới dễ bị cuốn vào." Đoạt đích không thể thiếu tiền, Dung thế t.ử chính là một đồng t.ử chiêu tài, làm sao có thể buông tha hắn? Binh bộ thượng thư nghĩ đến cái gì, lại hâm mộ nói: "Chẳng qua hắn quả thật có bản lĩnh, lại còn mang theo tứ đại thân vương sáng lập sản nghiệp lớn như vậy, lúc trước vay tiền sao lại không tìm ta nhỉ?”
Phu nhân bất đắc dĩ: "Chuyện tốt như vậy nhất định là muốn hợp tác với các thân vương rồi.”
Công t.ử nhà binh bộ thượng thư ngồi trong phòng im lặng lắng nghe, không ngừng gật đầu.
Quả nhiên, hắn hợp tác với Dung Chiêu là đúng!
Phủ thiếu khanh Đại Lý Tự.
Quan Mộng Sinh cùng cha hắn đang ngồi đếm tiền.
Thiếu khanh Đại Lý Tự, cha Quan Mộng Sinh: "Dung Chiêu là người biết buôn bán, nhưng hắn cũng nói kế hoạch Đoàn Đoàn của các ngươi ban đầu không kiếm được nhiều tiền.”
Quan Mộng Sinh: "Nhưng có thể kiếm danh tiếng mà.”
Hắn trừng mắt: "Hơn nữa đó là một kế hoạch vô cùng khổng lồ, con cũng muốn nghiêm túc làm đại nghiệp.”
Đám quan nhị đại không thiếu tiền này, so với kiếm được bao nhiêu tiền thì vẫn mong làm một chuyện vừa lớn vừa có sức ảnh hưởng hơn.
Cha hắn gật gật đầu: "Cũng được, dù sao tiền đầu tư cũng không phải quá nhiều, hơn nữa Dung thế t.ử cũng nói sau này sẽ kiếm được rất nhiều tiền, con nhẫn nhịn là được."
Quan Mộng Sinh mạnh mẽ gật đầu, tiếp tục đếm tiền, đếm xong tiếc nuối than thở: "Đáng tiếc những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5059440/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.