Tô Khả Khả sờ sờ đầu của mình, ồ một tiếng, quen cửa quen nẻo bước vào một cửa hàng đồ cổ .
Chủ tiệm đồ cổ hiển nhiên quen biết Tô Khả Khả, ngay lập tức hỏi: "Như cũ, một phần giấy vàng chưa cắt phải không?"
“Không, lần này cháu muốn nhiều thêm một phần.” Tô Khả Khả duỗi hai ngón tay ra và so sánh chúng.
"Được rồi."
Chỉ một lúc sau, ông chủ lấy hai xấp giấy vàng bọc duộc gói kỹ trong giấy dẻo , "Một xấp 20 tệ, tổng cộng 40 tệ".
Tô Khả Khả đôi mắt liền lập tức trừng lớn , "Không phải đâu ông chủ, tôi không tới đây một tháng, thế nào liền tăng giá a? Trước kia là 15 tệ một xấp."
Người chủ cửa hàng cười khà khà nói: "Gân đây giá cả tăng vùn vụt, tiền thuê nhà cũng tăng theo, buôn bán nhỏ như tôi đây cũng không làm được gì".
Tô Khả Khả bĩu môi, "Ông chủ, ông là người bán đồ cổ duy nhất ở đây cư nhiên nói với con là buôn bán nhỏ, ông không biết xấu hổ sao?"
"Tôi đúng là là bán đồ cổ, thế nhưng thật ra không có bao nhiêu người nguyện ý muốn mua, hơn nữa ép giá ép tới vô cùng gay gắt, tôi căn bản không thể kiếm được tiền. Không phải tôi cũng sẽ không nhân tiện bán những món đồ khác, tôi bình thường đều phải dựa vào những món đồ nhỏ này để sống qua ngày đó. "
Tô Khả Khả nghe ông nói đến thương cảm như thế, cũng không có ý tứ cò kè mặc cả nữa, trực tiếp đưa cho ông ta bốn mươi tệ.
Hiện tại tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-mang-nguoi-thieu-ta/1190843/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.