Tần Mặc Sâm có như vậy trong nháy mắt cảm thấy được chính mình nghe lầm.
Điều này là đang nói lên rằng anh ... Già?
28 tuổi, cái tuổi phong nhã hào hoa , như thế nào liền già rồi?
Ngoài ra, anh mỗi ngày đều đến phòng tập thể dục để tập thể hình, tuy rằng cường độ tập luyện không thể so với khi còn trẻ ... không thể nào so với khi còn thiếu niên mười mấy tuổi, nhưng cũng đủ để duy trì độ linh hoạt của thân thể.
Nhưng vì tiểu nha đầu này đến, anh đã thay đổi thời gian tập thể dục buổi tối của mình để đưa tiểu nha đầu đi dạo cùng mình.
Tiểu nha đầu vẫn còn có lý do để ghét bỏ anh lười vận động?
Tần Mặc Sâm cảm thấy anh bình thường quá hòa ái dễ gần, thế cho nên để cho tiểu nha đầu hiểu lầm anh.
Tuy nhiên, ngay khi người đàn ông vừa ngẩng mặt lên,Tô Khả Khả đã cúi đầu xuống, một lần nữa đắm chìm trong học tập và không thể tự kiềm chế.
Tần Mặc Sâm thở dài, nhắc nhở cô: "Nếu ngày mai có quá nhiều thứ phải mua thì nên ghi lại trên một tờ giấy nhỏ đi."
Khi Tô Khả Khả nghe thấy điều này, cười khúc khích từ trong cuốn sổ của mình lấy ra một tờ giấy, "Chú xem nè, con đã sớm viết từ lâu rồi."
Làm thế nào mà Tô Khả Khả, người coi "trí nhớ tốt không bằng ngòi bút cùn" là tiêu chí học tập, làm sao có thể không chuẩn bị, căn bản không cần Tân Mặc Sâm nhắc nhở, cô đã chuẩn bị xong, những dòng chữ trên điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-mang-nguoi-thieu-ta/1190841/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.