Chương 10:
Thực ra, Tiểu Nhiễm đã từng muốn cứu Ngô Lam.
Cô ấy thuộc phái Tố Hồ, còn Kỳ Chiêu thuộc phái Truy Hồn một người có thể đảo ngược thời tuyến, một người có thể phong hồn giữ phách.
Nhưng… cũng vô ích.
Người truy hồn chỉ có thể phong ấn một linh hồn còn nguyên vẹn.
Còn hồn phách của Ngô Lam, sau khi đỡ cú đ.á.n.h cuối cùng của Mạnh Lệ Nhi thay tôi… đã vỡ nát đến mức không thể cứu nổi nữa.
Tựa như tờ giấy mục đã để qua bao năm chỉ cần chạm nhẹ, lập tức tan thành bụi.
Thế nên họ chỉ có thể đứng nhìn cô ấy biến mất, bất lực.
“Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó.”
Ở khoảnh khắc cuối cùng, trên gương mặt Ngô Lam lại thoáng hiện lên một nụ cười dịu dàng.
“Mọi lựa chọn là do tôi tự chọn. Không cần buồn thay cho tôi. Và đừng nói với Nguyễn Nguyễn bí mật của tôi. Có thể bảo vệ con bé… tôi rất vui rồi.”
Trong giây cuối cùng trước khi tan biến, Ngô Lam ngẩng đầu nhìn bầu trời.
khẽ nói:
“Trời nhiều sao quá…”
Tiểu Nhiễm và Kỳ Chiêu cùng ngẩng đầu nhìn lên.
Trên trời… chẳng có gì cả.
Đến khi họ cúi đầu xuống lại, Ngô Lam đã biến mất.
Linh hồn theo gió mà đi, tan vào bầu trời đang dần sáng.
Ngoại truyện – Ngô Lam
Ngô Lam sinh ra ở một thôn nhỏ hẻo lánh.
Mẹ cô mất rất sớm, ba lại cưới vợ kế và sinh thêm một đứa em gái.
Nhà nghèo túng.
Năm Ngô Lam tốt nghiệp cấp hai, cô thi được thủ khoa toàn huyện, trường cấp ba trọng điểm của tỉnh đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mo/4890873/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.