Chương 11:
Đầm trắng.
Giày trắng.
Ngô Lam chỉ liếc qua bảng giá thôi đã muốn ném ngay cái hộp đi.
Đắt kinh khủng.
Cô còn cố ngăn Nguyễn Nguyễn lại, không cho đi thanh toán, nhưng Nguyễn Nguyễn nhất quyết giằng ra.
“Chị Lam, chị không biết chị mặc cái này đẹp tới mức nào đâu! Em tuyên bố, từ giờ chị chính là Lưu Diệc Phi của A Đại!”
“Dù sao sinh nhật chị cũng sắp đến mà, coi như cái này là quà sinh nhật em tặng chị nha!”
…
“Bốp.”
Khi phản ứng lại được, chai rượu trong tay Ngô Lam đã vỡ nát trên sau đầu tên chủ tịch hội sinh viên.
Hắn đổ sập xuống đất, mềm oặt như một bao tải rách.
Ngô Lam đứng ngây ra, trống rỗng mà nghĩ:
Đây là mạng người thứ tư trên lưng mình rồi nhỉ.
…
Cái camera trong con hẻm đó từ lâu đã hỏng.
Ngô Lam xử lý t.h.i t.h.ể của hắn.
Cô là sinh viên Y khoản này đúng là có lợi thế.
Chỉ là… bộ đồ bảo hộ dính máu, trước khi kịp thủ tiêu, đã bị Mạnh Lệ Nhi nhìn thấy.
Ngô Lam nghĩ: thấy thì thấy thôi.
Dù sao cô cũng biết, mình sớm muộn gì cũng sẽ bị tìm ra.
Nên trước khi điều đó xảy ra… làm được gì thì cứ làm cho xong là được.
Khi quay về trường, Ngô Lam nhìn thấy xe cảnh sát.
Cảnh sát đang trong khuôn viên, tìm người hỏi chuyện, họ đã bắt đầu điều tra vụ của chủ tịch hội sinh viên.
Trở lại ký túc xá, Nguyễn Nguyễn chạy đến bên cô, đưa cho cô một chiếc túi cầm rất nặng.
“Chị Lam, mang cái này đi, rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mo/4890874/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.