Chương 9:
Tôi chìm vào một giấc mơ rất, rất dài.
Trong mơ, tôi nhìn thấy Ngô Lam.
Đó là lúc mới vào năm nhất đại học. Khi ấy tôi là cộng tác viên mới được tuyển của Hội Sinh viên, còn chủ tịch hội thì vừa đẹp trai vừa dịu dàng. Anh ta theo đuổi tôi suốt một tháng, và cuối cùng tôi đã đồng ý quen anh ta.
Nhưng hóa ra, đó là một kẻ cặn bã đúng nghĩa.
Anh ta bỏ t.h.u.ố.c tôi, chụp ảnh tôi, lấy đó làm cái cớ ép tôi đưa tiền, còn liên tục quấy rối, không để tôi yên.
Tôi trốn một mình trong ký túc xá, khóc đến gần như nghẹt thở, thì Ngô Lam trở về.
Trước đó tôi và Ngô Lam không hề thân.
Tính cô ấy rất lạnh lùng, ít nói, Tần Tiếu và Mạnh Lệ Nhi không chỉ một lần nói với tôi rằng họ thấy Ngô Lam là kiểu quái t.h.a.i chỉ biết học.
Nhưng lần đó, Ngô Lam chủ động đi đến bên tôi, một kẻ đang khóc đến suy sụp.
Cô ấy hỏi tôi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Lần đầu tiên tôi nhận ra giọng Ngô Lam thật sự dịu dàng đến thế nào.
Ngô Lam đã đi tìm chủ tịch Hội Sinh viên, lấy lại cả tiền lẫn ảnh cho tôi.
Tôi không biết cô ấy làm bằng cách nào. Hỏi thế nào cô ấy cũng không chịu nói.
Sau lần đó, tôi không còn thấy tên chủ tịch kia chẳng còn dám quấy rối tôi nữa. Thế là tôi liền bám lấy Ngô Lam như cái đuôi, ngưỡng mộ đến mức không biết ngượng, ngày nào cũng thổi phồng:
“Chị Lam đúng là đỉnh của chóp!”
“Bây giờ em đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mo/4890872/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.