Chương 8:
Tầm nhìn bỗng trở nên rõ ràng.
Tôi dùng giọng điệu điềm tĩnh hỏi:
“Bất ngờ điều gì? Không ngờ cậu mới là chủ mộ sao?”
Khoảnh khắc tiếp theo, tôi nắm chặt cánh tay đang xuyên qua n.g.ự.c mình.
Xương sườn tôi giống như chiếc lồng, khóa chặt lấy cánh tay đó.
Tôi gom hết sức lực còn lại, lao mạnh về phía trước! “Tiểu Nhiễm!!!” - tôi hét lên:
“Chính giờ phút này!!”
Tôi đổ người về phía trước, kéo Tần Tiếu theo, cả cơ thể cô ta bị lực đẩy ra hoàn toàn nằm trọn ngay phạm vi cửa thông gió!
Giọng của Kỳ Chiêu lập tức vang lên trong tai nghe.
Anh bắt đầu ngâm xướng, như đang hát một đoạn chú văn cổ xưa:
“Quét một phương Đông Giáp Ất Mộc, quét hai phương Nam Bính Đinh Hỏa.”
“Sinh hồn xuất, T.ử hồn nhập.”
Theo tiếng chú, dù lúc này đang là giữa đêm, nhưng bên ngoài lại như mặt trời đột ngột mọc lên, ánh sáng chói lòa phóng thẳng qua ô cửa thông gió.
Cơ thể Tần Tiếu như bị đóng đinh ngay tức khắc.
Cô ta bị cố định ở vị trí cửa sổ, không thể nhúc nhích, gào lên những tiếng thét chói tai.
Cô ta trừng mắt nhìn tôi, cánh tay cô ta đã được gỡ ra khỏi n.g.ự.c tôi.
Đáng lẽ giữa n.g.ự.c tôi phải có một lỗ thủng đẫm máu.
Nhưng cơ thể tôi hoàn toàn nguyên vẹn.
Chỉ có một tấm giấy đỏ rơi khỏi người tôi, rồi tan thành bột ngay trong không khí.
Kỳ Chiêu và Tiểu Nhiễm không lừa tôi.
Tấm giấy đỏ có ghi sinh thần của chủ mộ, đã thực sự đỡ cho tôi một đòn trí mạng.
“Không… không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mo/4890871/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.