Quả thật Giang Việt có chút kinh ngạc.
Bởi vì anh ta phát hiện, nhìn qua Cố Tuyết Nghi cũng không phải là một người điêu ngoa không có đầu óc giống như trong lời đồn. Thay vào đó, cô lại vô cùng bình tĩnh. Đã như vậy, chuyến này cũng vô ích.
Nhưng Giang Việt vẫn không nhịn được hỏi: "Ồ? Tại sao tôi phải tin Yến phu nhân? Giang Tĩnh mới là em trai ruột của tôi."
Nói đến nửa câu sau, giọng điệu của Giang Việt lại tăng thêm một chút.
Sắc mặt Yến Văn Bách lạnh lùng, mặt mày sắc bén, ngước mắt nhìn Giang Việt, giống như một con sói nhỏ bị chọc giận.
Nhưng lúc này Cố Tuyết Nghi không chút hoang mang, ngoắc ngoắc ngón tay với Yến Văn Bách: "Lại đây."
Khí lạnh trên người Yến Văn Bách lập tức bị đè ép.
Cô đây là muốn làm cái gì?
Cổ họng Yến Văn Bách giật giật, có chút ngứa. Cảm giác hành động của Cố Tuyết Nghi giống như đang gọi chó.
Nhưng người ngoài trước mặt ... Đương nhiên Yến Văn Bách không muốn bị Giang Việt chê cười. Cho nên cậu ta vẫn dịch thân thể, ngồi về phía Cố Tuyết Nghi gần hơn một chút.
Yến Văn Bách vừa mới làm xong một loạt động tác này, Cố Tuyết Nghi hơi nghiêng người, đặt tay lên trán cậu ta.
Cô vừa ăn dâu tây xong, ngón tay vẫn còn hơi lạnh. Trán Yến Văn Bách lại ấm áp. Vừa chạm vào, cả người Yến Văn Bách lập tức run rẩy, ngay cả trái tim cũng run rẩy theo.
Cố Tuyết Nghi cũng không chú ý tới từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-xuyen-khong-toi-lam-phu-nhan-hao-mon/3459991/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.