Một tuần sau.
-Sếp chờ tôi tí, tôi ra ngay đây.
Tắt điện thoại, tôi đeo ba lô theo, về có 3 ngày nên không mang theo nhiều đồ nên bấy nhiêu là đủ. Xong xuôi tôi chạy ra ngoài. Đi sớm nên bà Tư chưa dậy cũng may lúc tối tôi báo bà trước rồi nên giờ chỉ việc đi.
Bước ra ngoài tôi thấy sếp đang đứng bấm điện thoại còn thêm một người khác, chắc là tài xế ngồi trong xe.
Tôi chạy tới:
-Chào chú, đi sớm quá làm tôi lỡ mất giấc ngủ.
-Lên xe đi, đến sớm tôi bàn công chuyện dưới đó nữa.
-Dạ.
Đang định mở cửa ngồi phía ghế phụ thì nghe tiếng chú nói:
-Xuống đây ngồi đi.
-Tôi ngồi trên này được mà chú.
Tôi thấy chú không nói gì mà nhíu mày lại nên tôi mở cửa sau bước vào ngồi bên cạnh chú.
Dậy sớm quá nên tôi muốn ngủ thêm, tôi không để ý tới chú nữa mà gục bên cửa kính ngủ.
Từ trên đây về tới huyện tôi tầm 3 giờ đồng hồ nên giờ tôi tranh thủ ngủ, còn chú bên cạnh tôi thấy vẫn cắm cúi vào cái điện thoại nên tôi mặc kệ nhắm mắt ngủ.
Phía Minh Quân, xưa giờ anh không dẫn ai theo lúc đi công tác, nhưng không hiểu sao muốn đưa cô bé này đi cùng, cũng may lần này có dự án dưới nhà cô bé ấy, nên có lý do đưa cô bé ấy theo cùng, nhìn cô bé ngủ trông thật đáng yêu, còn lúc tỉnh cứ thích cãi anh, thấy cô bé ngủ ngon lành mà đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-nguoi-toi-yeu/2653867/chuong-18.html