Một tuần sau đó:
Sau kì thi thì chúng tôi cũng được khoảng thời gian nghỉ, con Quỳnh nằm dài ra giường rồi vui vẻ nói:
– Ôi thế là đã xong, làm báo cáo tốt nghiệp rồi. Giờ mày tính về nhà hay ở đây vậy Nhi?
– Chắc là tao về nhà vài hôm, mày về không hay ở lại đây?
– Mày về thì tao cũng về, chứ ở đây một mình tao buồn muốn chết mất.
– Uh. Vậy về cho tao hỏi thăm đôi lời ba mẹ mày nha, chắc là sẽ nhớ mày lắm đây.
– Chưa về mà mày hỏi sớm thế, lại còn nhớ nữa chứ?
– Kệ tao, hỏi trước còn hơn là hỏi sau. Giờ chúng ta làm gì đây? Hay là mày đi chợ với tao đi, tao mua ít đồ cho mẹ với em tao luôn, ở sài Gòn về quê mà không có quà kì lắm mày ạ.
– Uh. Vậy thì ngồi dậy đi nào, tao cũng mua cho ba mẹ tao luôn. Tự nhiên làm nôn quá.
Hai chúng tôi cùng nhau đi tới khu chợ gần đó, tôi muốn mua về mấy bộ đồ cho mẹ mặc có thay đổi, bởi cuộc sống của mẹ đã vì khổ chúng tôi quá nhiều rồi, tần tảo nuôi chúng tôi ăn học mà không sắm sửa gì cho bản thân, nhân dịp này tôi mới nhận được tiền lương làm thêm nên dành một chút ít tiền để mua cho mẹ vậy, tôi ghé quầy quần áo dành cho người lớn tuổi. Năm nay mẹ tôi chỉ 48 tuổi nhưng nhìn mẹ không giống như những phụ nữ khác, mỗi lần mua về bà đều không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-nguoi-toi-yeu/2653834/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.