Thẩm Ương tiếp nhận phó thác, có lẽ đã chết ở trong thế giới chân thực bên ngoài.
Tiêu chuẩn của thế giới Tu Hành, đã đủ để nói rõ hết thảy.
Nếu không, khi Tạ Đạo Linh tỉnh lại, Thẩm Ương nhất định sẽ truyền lại rất nhiều tri thức của Hoang Vaan Thiên Cung cho Tạ Đạo Linh.
Nhưng mà ở tương lai, thứ được truyền lại chỉ có Địa kiếm và ngọc điệp Thiên Cung.
Cho đến rất lâu sau đó, Tạ Đạo Linh tu hành nhập đạo, lúc này mới dựa vào ngọc điệp Thiên Cung, đến Thiên giới Nguyên thủy tu luyện được không ít bí pháp cổ đại.
Trước đó, cho dù con người nàng mang theo thiên phú đến thần linh cũng ghen tị ngờ vực, cuối cùng vẫn trở thành một cô nhi không nơi nương tựa.
Nàng phải một mình giãy giụa mưu sinh trên thế giới này.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, đội nón lá rộng vành màu đen tuyền cho chặt hơn, sau đó che thấp vành mũ xuống dưới mặt mình, để tránh cho đối phương nhớ được mặt mũi.
Hắn từ trên không trung hạ xuống, đi tới ngồi xuống bên cạnh Tạ Đạo Linh.
Hai người cùng nhau nhìn về phong cảnh tươi đẹp phía ngoài núi.
Một lát sau, Tạ Đạo Linh còn nhỏ rốt cuộc xoay đầu lại, tò mò hỏi: "Ngươi là ai?"
Cố Thanh Sơn nói: "Ta là đệ tử của cha cô."
"Cha ta?" Tạ Đạo Linh vui mừng, hỏi: "Ta rất ít khi gặp ông ấy, sao gần đây không thấy ông ấy đến thăm ta?"
Cố Thanh Sơn im lặng.
Đây là trong mộng, mà Tạ Cô Hồng là cơ thể phân hồn của thế giới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1374665/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.