Tôi phát hiện cuộcsống như thế này cũng không tệ, ngắm mặt trời mọc ngắm cây ngắm suốinghe chim hót, nhìn mặt trời lặn mặt trăng lên, cùng bạn bè uống tràlài. Buổi tối có gió thổi thì ngồi trong hốc cây rộng lớn như trongtruyện cổ tích, nghe gió biển trên đảo vỗ bờ suốt đêm, thắp ngọn nến,cùng tán gẫu những chuyện đã trải qua mấy năm nay.
Dù Minh Lạcgiờ trông như thế nào, thì tôi cùng với cậu ấy vẫn trò chuyện với nhautự nhiên như hô hấp vậy. Ngay tại lúc các thí sinh khác vì thẻ báo danhmà liều mạng với nhau, chúng tôi lại giống một đôi bạn cũ lâu ngày gặplại, ngồi ở một nơi im lặng cùng kể lại kí ức của mình mà đối phươngkhông biết.
Tôi nói cho cậu ấy, tôi ở trong một thành phố có rất nhiều loại hoa tươi đẹp, nơi đó có những người hàng xóm tốt bụng, cóvườn hoa hồng Đại La do chính tay tôi trồng. Còn Minh Lạc thì kể cho tôi biết cậu ấy đã đi những đâu trong mấy năm gần đây, đã quen biết mộtđống người có tính cách khác nhau như thế nào, còn từng có đoạn thờigian bị một tên trông như khỉ hoang tên là Ging Freecss lừa đi làm việccực nhọc, tiêu diệt tập đoàn đạo tặc này kia, hỗ trợ tu sửa di tích, tìm đường tới thế giới khác gì đó. Sau đó lại còn chạy đến Yorknew buônbán, tiền ở thế giới này thật dễ kiếm, đây là cảm khái của người nào đókiếp trước đã luôn kiêu ngạo trong các vụ làm ăn, kiếp này vẫn còn tiếptục kiêu ngạo.
Cậu ấy cũng nhắc đến Tử Thương và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068249/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.