Tôi sờ sờ thẻ báodanh trong túi quần, tựa vào thân cây, hơi ngơ ngẩn nghe tiếng côn trùng kêu vang. Bóng đêm rất ôn hòa, trên bầu trời có nhiều chấm sáng nhỏ.
Không biết những số thẻ báo danh này là con mồi của ai, đám con nhện nói đếnlà đến, nói đi là đi, đối với kết quả cuộc thi, không một ai để ý. Nhưng đám sát thần này đi rồi cũng tốt, nếu vụ đánh cược của bọn họ mà nghiêm túc, muốn thắng được cái sách cổ sách lậu lừa đảo kia của bang chủ bọnhọ, thì nhóm thí sinh tân tân khổ khổ đến thi sẽ rất oan uổng. Còn vềđầu lĩnh con nhện, thôi vậy, tôi thật sự không tìm ra phương pháp MinhLạc và hắn hòa thuận với nhau, cứ để tự hắn xem xét đi vậy.
Tôihy vọng Minh Lạc có thể bình an trở về, tôi thấy cậu ấy không có lòngtrung thành rất sâu đối với thế giới này, không có sự ràng buộc khôngthể bỏ giống như tôi.
Nói đến tùy tính, Minh Lạc sau khi đi vàothế giới này, cậu ấy càng thêm tùy tính. Nghĩ đến cái gì liền lập tứcxoay người muốn đi làm cái đó, cậu ấy ăn cá xong liền hứng thú hừng hựcchạy mất, nói là muốn đi tìm thí sinh 301 kia để bàn việc buôn bán, ratiền mua hai thẻ báo danh trên tay anh trai Killua, một thẻ là 301, thẻcòn lại là 80 – thẻ của Sniper bị cướp đi.
Là chuyện có thể sử dụng tiền để giải quyết thì tuyệt đối sẽ không dùng bạo lực, đây là một trong những quy tắc của Minh Lạc.
Cậu ta vừa đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068247/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.