Đoàn tàu bất an lay động trên đường ray dài dằng dặc, một đường chạy nhưđiên. Chiều tà màu đỏ dần lặn xuống đường chân trời, mang đến bóng tốithâm trầm.
Ngọn đèn rực rỡ chiếu lên cửa sổ thủy tinh của toatàu, tôi nhìn thấy sắc mặt mình tái nhợt và tròng mắt màu xanh qua mặtkính với ánh sáng hư ảo mà yếu ớt.
Ngày Minh Lạc đi vào Esme,toàn thành phố sôi trào, tàu bay chậm rãi che đi mặt trời, sau đó làquảng cáo tờ rơi ùn ùn kéo đến như mưa tuyết dữ dằn nhất phủ lên thànhphố hoa.
Trên tàu bay, nhiều cái loa đang liều mạng rít gào “An!! Minh Lạc tới tìm cậu!! An!! Cậu ở đâu!?!”
Tất cả các tờ rơi tuyên truyền sản phẩm đều có một mặt là dùng tiếng Trung viết “Ngô Ái An Hân”.
Sau đó, Minh Lạc mới nói cho tôi biết, cậu ấy đem tất cả số tờ rơi tồn khocủa công ty mình đều đổ hết vào Esme. Cứ nghĩ đến Esme bị mưa tờ rơi phủ kín, tôi không nhịn được muốn cười. Khi Minh Lạc tìm được tôi cũng làlúc hiệp hội Green xuất mã, lấy Minh Lạc làm đầu, các công ty đăng kítên là “An” ở phía sau cậu ấy đều thu được đơn phạt rất nhiều tiền.
Minh Lạc nhìn thấy tiền phạt cao thái quá, lập tức giơ chân chạy đến hiệphội Green kháng nghị, mà phản ứng đầu tiên của hiệp hội Green là đóngchặt cửa, kháng nghị không có hiệu quả.
Luật sư, công pháp quốctế, uy hiếp, nguyền rủa, đưa tiền đây v.v… một loạt thủ đoạn ùn ùn kéonhau đến, tiết lộ lịch sử cãi cọ ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068252/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.