Không biết là dâythần kinh nào bị kích thích, có thể là do giấc ngủ không đủ, hơn nữanhiệt độ cơ thể hắn rất ấm áp khiến cho suy nghĩ vốn tỉnh táo của tôitrầm tĩnh lại, bắt đầu có chút buồn ngủ. Ngoài cửa sổ rất yên tĩnh, yêntĩnh đến mức gần như có thể cảm nhận được tiếng mưa rơi lên đóa hoa, rồi trượt xuống, tưới lên những mầm non đang mọc trên mặt đất. Còn có tiếng gió và chuông gió đang va chạm vào nhau khe khẽ, bầu không khí mưa xuân này thực khiến cho người ta có cảm giác muốn đi vào giấc ngủ.
Kỳ quái, vừa rồi linh quang chợt lóe kia là gì vậy, một chút suy nghĩ màtôi nhìn thấy trong đôi mắt màu đen của hắn là có nghĩa gì? Hơn nữa, một sự nghi hoặc vừa xẹt qua đầu, tôi gần như bắt được đáp án.
Không nghĩ ra, tôi khẽ híp mắt nhìn trần nhà, tay vỗ vỗ bả vai của cái têngiống hệt vô lại không chịu dậy ở bên trên người tôi “Không cho cậu coitôi là cái đệm, buồn ngủ thì lên tầng hai đi.” Cho dù điều chỉnh tư thếkhông bị đè ép, nhưng hô hấp không thuận cũng sẽ rất khó chịu.
“Mùi trên người Miru rất thoải mái.”
Hắn lờ đi, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng có chút trầm thấp, tôikhẳng định tóc của cả hai lại đang rối lại với nhau, rất tự nhiên coiđầu vai tôi làm gối ngủ, một câu ‘mùi rất thoải mái’ là có thể ôm chặtkhông chịu buông ra, lý do kiểu gì thế?
“Sao cơ, làm gì có?” Tôi đâu có xịt nước hoa, sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068060/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.