Trời mưa, đây là cơn mưa đầu tiên của tháng năm, tôi đẩy ra cửa sổ sát đất,gió thanh lương của sáng sớm thổi nhẹ vào, chân trần ngồi trên sàn,trong tay cầm một cốc nước lạnh vừa nhìn hoa hồng Đại La đang lay độngtrong mưa ngoài vườn vừa chậm rãi uống.
Ngày thứ tư, nếu khôngphải vì xảy ra hỗn loạn do bom tập kích, thì hôm nay sẽ là ngày tôi đếntrường. Các tòa nhà của trường học đã bị phá hủy nghiêm trọng, may mắnlà dù đang trong thời gian nghỉ học nhưng vẫn có đội viên đội chấp pháptrường kỳ trú trong trường học, các giáo viên đang làm việc trong trường cũng được cứu ra, không có người thương vong cho nên cũng coi như làhạnh trong bất hạnh. Nhà trường lại cho nghỉ dài hạn, hẳn là trongkhoảng thời gian này, công nhân hẳn sẽ rất vất vả để xây dựng lại. Tôimang sách giáo khoa ra để tiếp tục ôn tập, phòng khi lúc về trường lạiquên hết nội dung học, không cẩn thận lại trả lời linh tinh trong kìthi, tôi luôn phải dành một khoảng thời gian lớn trong ngày để học cáchtính toán tinh chuẩn, vì đối với những con số, tôi thật sự rất khờ.
Không hề nghe thấy tiếng bước chân đến gần, chỉ là nhờ cảm giác quen thuộc do ở chung lâu. Tôi xoay người lại, thấy hắn vừa lấy tay vuốt tóc vài cáiliền dễ dàng khiến mái tóc đen tán loạn ra sau đầu vừa xuống lầu, trongđồng tử mắt màu đen không có một chút mông lung buồn ngủ của người vừarời giường. Có khi, tôi luôn cảm thấy rất mâu thuẫn với thằng nhóc này,lúc trước hắn vốn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068058/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.