“Chờ đã!” Tức Mặc Thiệu còn chưa kịp mở miệng nói gì, thì đã bị Lộ Ký Linh đột nhiên rống lên một tiếng ngăn chặn. Lúc này khuôn mặt cô đã chín như một con tôm luộc khuôn mặt nhỏ trắng nõn lộ ra một chút sắc hồng khiến người ta thèm thuồng.
“Làm sao vậy?” Tức Mặc Thiệu nhìn phản ứng không bình thường của cô, ngón tay chậm rãi sờ lên mặt Lộ Ký Linh, cô cũng không có phản ứng, chỉ là ngơ ngác để mặc cho Tức Mặc Thiệu sờ soạng, cuối cùng Tức Mặc Thiệu sờ hết nửa ngày, mới đưa ra một kết luận xác thực, “Mặt em rất nóng.”
“....” Trong lòng Lộ Ký Linh cũng có chút không biết nói gì, dù sao thì cái tên này cũng đã nhiều tuổi, có sự khác nhau gì đó, cũng là rất hợp lý. “Anh đứng sang một bên trước đi, cach tôi xa một chút, đừng gần quá...”
“Vì sao?”
“Không sao cả, chẳng qua là, đứng gần tôi không quen mà thôi.”
“Vậy phải làm sao em mới quen?”
“???” Sao lại bắt đầu làm rồi?!
“Tôi, tôi muốn thay quần áo, anh ra ngoài trước đi.”
“Tôi đi đâu?”
“Làm sao tôi biết anh đi đâu?”
“Vậy tôi không đi.”
“Tức Mặc Thiệu!”
“Ừ.” Giọng Tức Mặc Thiệu hết sức bình thản, cúi đầu nhìn về phía Lộ Ký Linh, đôi mắt đỏ chứa đựng một thứ gì đó không thể đoán được.
“...” Lộ Ký Linh cũng không biết phải làm sao với hắn, “Một lát nữa anh mới vào được không? Cho tôi thay quần áo trước đã.”
“Không được.” Tức Mặc Thiệu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-tho-tinh/3404670/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.