Tức Mặc Thiệu nghe thấy những lời Lộ Ký Linh nói, đôi mắt đỏ như máu liền trở nên âm u, giọng nói trầm thấp lộ ra cảm giác nguy hiểm. “Em bảo tôi đi tìm thỏ cái?”
“Tôi...” Lộ Ký Linh đột nhiên có chút bối rối, cô cũng không phải có tứ này. Nhưng dù sao đi nữa bây giờ cô cũng không thể thỏa mãn được hắn, hơn nữa cô cũng không là gì của hắn. Về mặt ý nghĩa nghiêm khắc mà nói cô đi tìm con cái lai giống cho thú cưng của mình thì có gì là không đúng... Nhưng cũng không biết vì sao, Lộ Ký Linh lại cảm thấy trong lòng mình có chút trống trải.
“Anh chờ một chút, có hơi gần rồi đấy...” Nhìn Tức Mặc Thiệu không ngừng đến gần, Lộ Ký Linh vô cùng hoảng hốt, vội vàng duỗi tay đẩy đẩy hắn, muốn ngăn hành động của hắn lại.
“Em muốn tìm thỏ cái cho tôi?” Tức Mặc Thiệu vẫn luôn chỉ chất vấn cô, giống như Lộ Ký Linh không trả lời được nguyên nhân, hắn sẽ không bỏ qua vậy.
“Tức Mặc Thiệu...” Lộ Ký Linh cũng không biết nên nói gì, sao cứ luôn như vậy, cô cũng không nói sai điều gì. Không phải chính hắn có nhu cầu sao?! Cô không thể đích thân giúp hắn giải quyết, nhưng cô có thể tìm thỏ cái cho hắn.
Chẳng qua hắn không thể coi trọng con thỏ kia, nếu không sau này gặp mặt sẽ rất phiền toái. Dù sao thì lúc trước cô cũng đã nghĩ tới, cô chỉ nuôi một mình hắn thôi.
“Vì sao lại muốn để tôi và con thỏ cái khác làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-tho-tinh/3404669/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.