Mất hết nửa ngày, Lộ Ký Linh cuối cùng cũng đã hiểu ra, Tức Mặc Thiệu có mục đích gì.
“Cho nên anh muốn tôi giúp anh tìm thi thể của anh hả?!” Giọng Lộ Ký Linh không khỏi cất cao, thậm chí có chút phá âm,
Tức Mặc Thiệu nghe thấy hai chữ “Thi thể”, liền thoáng nhíu mày, phản bác một câu, trong giọng nói dường như còn mang theo một chút bất mãn, “Không phải thi thể.” Nói xong, bàn tay hắn còn đặt trên cổ Lộ Ký Linh.
“Được được, không phải thi thể, anh khoan vội kích động... Đừng, đừng kích động...” Lộ Ký Linh nhìn biểu hiện thay đổi trên gương mặt hắn, trái tim tức khắc hoảng hốt. Cô bây giờ là không thể trêu chọc vị tôn đại gia trước mặt, chẳng phải vừa rồi hắn chỉ cần nhẹ nhàng vung tay đã có thể trực tiếp kéo cô ngã xuống giường sao, cho đến giờ Lộ Ký Linh vẫn còn sợ hãi trong lòng.
Có trời mới biết cô lại đi làm chuyện này với một con yêu ma, khó trách vừa rồi chỗ đó có nhiệt độ không bình thường... Khoan đã, cô đang nghĩ đến cái gì thế này, thực là...
Lộ Ký Linh cảm thấy mình bây giờ có chút hỏng mất, tay chân đều lạnh lẽo, còn toát mồ hôi lạnh. Cô muốn cử động cổ một chút, thoát khỏi bàn tay đang khống chế mình. Tuy rằng người đàn ông trước mắt này và cô đã làm rất nhiều chuyện thân mật, nhưng dù sao hắn cũng là một con yêu ma.
Nghĩ đến lúc sau khi mình biết hắn là yêu ma, cũng suýt chút nữa thì ngất xỉu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-tho-tinh/3404668/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.