“Tiểu Linh, tối hôm qua không ngủ ngon sao? Có muốn nghỉ ngơi thêm một chút không?” Thôn trưởng và một đám người tới nghênh đón Lộ Ký Linh, chuẩn bị đưa cô đưa đến cấm địa. Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt Lộ Ký Linh có vẻ không tốt lắm, thôn trưởng có chút chần chờ.
“Không sao đâu, thôn trưởng, con chỉ là không quen giường thôi, mọi người không cần lo lắng.” Lộ Ký Linh mỉm cười lắc đầu, ra hiệu cho bọn họ cô không có vấn đề gì. “Nếu đã không có gì, chúng ta xuất phát thôi, mọi người đưa con đến lối vào cấm địa là được. Sau đó một mình con cũng có thể đi vào.” Lộ Ký Linh cũng không chần chừ nữa lập tức nói với thôn trưởng.
“Được rồi nếu con có chỗ nào không thoải mái thì nhất định phải nói với chúng ta, không được miễn cưỡng chịu đựng. Con hãy nhớ con vĩnh viễn là đứa trẻ ngoan của chúng ta...”
Nghe thôn trưởng nói xong, trong lòng Lộ Ký Linh liền bất chợt có một cảm xúc kỳ lạ. Những lời này vừa nghe thì không có gì đáng nghi ngờ, nhưng nghĩ kỹ lại cứ luôn cảm giác cái gì đó kỳ lạ không nói nên lời. Nhưng bây giờ thời gian không cho phép Lộ Ký Linh nghĩ nhiều, suy nghĩ này chỉ được không trong một khoảnh khắc, ngay sau đó cô liền cất bước đi theo mấy người thôn trưởng.
“Tiểu Linh à, một mình con đi vào phải cẩn thận một chút.” Thôn trưởng và những người phía sau đều lộ ra biểu hiện kỳ quái khi nhìn Lộ Ký Linh. Lộ Ký Linh vốn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-tho-tinh/3404671/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.