Ánh mắt người đàn ông vừa trầm vừa lạnh, màu sắc con ngươi đậm như màu mực cô đặc lại, thoáng nhìn có vẻ bình tĩnh vô cùng, nhưng dưới bóng tối ấy chứa sóng trào mãnh liệt, thanh thế kinh người.
Anh nhìn chằm chằm cô, tựa như đang nhìn con mồi nhỏ bị đày nơi nơi tận cùng hẻo lánh.
Theo bản năng, trái tim nhỏ của Cố Phi Yên nhảy lung tung, hai chân muốn nhũn ra, cô thấy mình rất không có tiền đồ, bởi vì, cô nghe thấy tiếng khóc nức nở của chính mình vang lên, “Chiến Mặc Thần, tôi bị anh chơi đùa mệt lắm rồi, anh khiêm tốn chút…”
Nhưng, không có tác dụng…
Cầu anh ta vô dụng!
Chớp mắt, người đàn ông động thân xuyên vào, ngông cuồng bóp đau da thịt non mềm của cô, thủy triều lần nữa cuốn lấy cô, cuốn cô vào trong sóng lớn đang quay cuồng, chỉ có thể mặc cho vị chúa tể chìm nổi.
Càng làm cô thấy đáng sợ hơn, anh còn bức cô, được một tấc lại muốn thêm một thước!
“Về sau lúc tôi không ở trước mặt còn dám nhận điện thoại của thằng đàn ông khác hay không?”
“Không, không nữa…”
“Tôi có bị thần kinh?”
“… Không phải.”
“Còn dám khiêu khích tôi nữa?”
“Không, không…”
“Tôi có to không?”
“…”
“Có to không?!”
“To…”
Hai tay chống hai bên thân Cố Phi Yên, hai con ngươi sáng như sao lạnh, mồ hôi từ đường gân rõ ràng trượt xuống, anh nhìn cơ thể nhỏ nhắn của người con gái dưới thân, chỉ muốn đem cô hung hăng khảm vào xương cốt trong mình.
Điên cuồng lại tùy ý, cảm giác như có người trên thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949339/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.