“Bôi thuốc cho em.”
“Bôi thuốc, bôi thuốc gì?” Cố Phi Yên nghi ngờ.
Cô từ đầu đến cuối đều cảm giác, không có lúc nào Chiến Mặc Thần không mang ý đồ xấu!
Nhưng mà, cô không nghe được câu trả lời của Chiến Mặc Thần.
Không hề có ý giải thích nào, Chiến Mặc Thần đẩy nhẹ vai cô một cái, cô bị đẩy cả người lay động, mất sức mềm nhũn ngã về phía sau, lưng ngã sấp xuống giường.
“A! Đồ xấu xa, anh làm gì?”
Cô cảm thấy mình không khác gì đâm con hổ giấy, đâm một cái đã rách, điều này khiến cô rất tức giận.
Chớp mắt tiếp theo, chân cô bị tách ra, người đàn ông áp chế thân thể cô, cúi người lấy cà vạt trói cổ tay cô lại, cầm chăn nhét dưới nửa thân trên cô, làm cô không cách nào ngồi dậy được.
“Anh làm gì, anh làm gì thế hả?” Cố Phi Yên bị ép nằm xuống trái phải lăn lộn, thề sống thề chết không yên, “Anh đồ chó chết, anh đồ cầm thú! Tôi đã như vậy rồi, anh còn ức hiếp tôi, đồ thần kinh, đồ điên!”
Cô không thành thật, Chiến Mặc Thần chỉ có thể thêm gối đầu chặn lại hai cái đùi đang đạp lung tung.
Chờ đến khi trấn áp cô xong, anh lúc này mới dùng ngoáy tai lấy thuốc bôi bôi thuốc cho cô, không để tâm cô la hét động đậy, mặc dù có chút khó khăn, nhưng rất kiên nhẫn bôi cho cô.
Thuốc bôi lạnh lạnh mát mát cảm giác rất nhanh chỗ giữa hai chân Cố Phi Yên bớt đau rát, cô phản ứng lại, thì ra là bôi thuốc thật a.
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949340/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.