Anh ấy giống như là hòn đá ngầm cao chót vót.
Cao to,nhưng ảm đạm u sầu.
Cho dù sóng biển kéo dài không ngừng đập,anh cũng tuyêth đối không lùi về phía sau một bước,kiên trì lại cứng rắn,tuyệt đối không chịu khuất phục.
Anh rất là khó mà lay động được.
Cố Phi Yên nhắm chặt mắt lại,giọng nước mắt từ lông mi rơi xuống,yếu đuối trong lòng làm cho cô không biết phải làm sao.
Người đàn ông dã thú ấy hôn cô.
Cuôi cùng ngăn cản bởi một lớp quần áo,bàn tay của người đàn ông vừa to vừa dày đem theo một chút cứng rắn nắm lấy con thỏ ngọc trắng mềm của cô, ra sức xoa bóp,một chút cũng không có thương hoa tiếc ngọc.
Cố Phi Yên đau đến phát tức,nhưng cho dù là như vậy,cô phát hiện cơ thể cô lại vì anh ấy mà không kìm nổi lòng mình.
Thật là nhục nhã!
Trong lòng rất cự tuyệt,nhưng cơ thể lại không làm chủ được mình,Cố Phi Yên vừa xấu hổ vừa nôn nóng sốt ruột,nhục nhã bất lực làm cho cô cảm thấy bực bội có một sự thôi thúc muốn hét lên.
“Chiến Mặc Thần,tôi hận anh.”
“tôi ghét anh!”
“anh mới là không sạch sẽ,anh là loại cầm thú,anh là đồ mặt dày,anh là cái đồ không có lòng tự trọng! chính anh cưỡng ép tôi,còn có ý nói tôi nữa,anh là đồ khốn nan.!”
Giọt nước mắt rơi xuống,chảy dài xuống gương mặt trắng của cô,cô phát điên lên túm tóc đánh vào đầu của người đàn ông,nhân cơ hội anh ta đang hôn khắp nơi trên người cô,cô đã cắn lên bả vai của anh ấy,trong mồm cô nếm được vị ngọt tanh của thịt sống,cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949338/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.