Cũng chỉ mới hai ngày không gặp chị Lý thôi, mà chị Lý ở trước mặt tôi thật sự khác rất nhiều chị Lý trước kia. Chị Lý trước kia luôn là một phụ nữ tinh xảo. Dù quần áo, đầu tóc hay trang điểm đều không lộ ra chút lỗi nào. Một người phụ nữ đã hơn bốn mươi vẫn còn xinh đẹp tươi trẻ như ba mươi. 
Nhưng chị Lý hiện tại, đầu tóc rối tung như có đống cỏ ở trên đầu. Quần áo là đồ ngủ, sớm đã bị nhăn nhúm dúm dó, vạt áo hay nút thắt đều đã bị xé rách. Trên mặt chị ấy không có chút minh mẫn, đôi mắt yên lặng trừng mắt nhìn góc tường. 
Lúc này chị ấy không nổi điên. Toàn thân đều bị dây thừng trói lại, ngồi ở mép giường không nhúc nhích. Mà phòng này cũng đã lộn xộn giống như bị một cơn cuồng phong quét qua. 
“Chị Lý?” Cô Tả cũng không tới gần, đứng ở cạnh cửa khẽ gọi. 
Lúc này chị Lý mới quay đầu nhìn về phía chúng tôi, sau đó nói nhỏ: “Mọi người đi mau, phòng này có quỷ. Bọn chúng muốn giết con tôi. Bọn họ đều không tin, là thật đấy. Tôi thấy bọn chúng.” 
Đàm Thiến hơi sợ hãi nhìn phía sau chúng tôi, nói nhỏ: “Khả Nhân, có phải là thật không?” 
Quả thật có rất nhiều thấy quỷ, hoặc là bị quỷ quấn lấy nhưng khi đến bệnh viện kiểm tra thì được kết luận là bệnh tâm thần phân liệt. Chị Kim Tử cũng nói với tôi rồi, một số người bị bệnh tự kỳ kỳ thật là bị quỷ nhốt trong chính không gian của mình, trong không gian đó chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734818/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.